Cục nợ

1.3K 13 0
                                    

Reng reng reng
Tiếng chuông đánh thức con người vừa đẹp "trai" vừa lạnh lùng nhưng khi say giấc lại hết sức trẻ con và đáng yêu vô cùng, nhăn nhó mò tìm điện thoại và áp nó vào tai
-Alo
-Con đang đâu đó
Âm thanh trong điện thoại vang lên làm cậu tỉnh hẳn ngủ gấp gáp đáp
-Dạ ...dạ...con đang ở công ti ạ!
-Con lừa ai thế ta đang ở công ti này!
Tiếp tục ấp úng
-Dạ .....dạ ...con đang đi du lịch ạ!
Ba cậu có vẻ giận nói
-Trước khi đi ba đã giao công ti cho con rồi vậy mà con lại bỏ việc mà đi chơi như vậy à!
-Công ti đã có Gia Bảo lo rồi mà ba!
Ông giận dữ nói
-Vậy con hay Gia Bảo sẽ thừa kế hả?
Giọng xuống cậu đáp
-Dạ là con!
-Vậy thì về nhà ngay cho ta ,ta có chuyện cần nói, dẫn cả cô người yêu con về luôn.
Nghe tới cô cậu liền hỏi
-Chi vậy ba?
-Đó là việc của ta con chỉ cần dẫn người về là được rồi
Cậu bắt đắc dĩ đáp
-Dạ
Cậu cúp máy không lâu thì cô mỡ cửa đi vào, đặt khay đồ ăn ở bàn cô ngồi xuống giường nơi cậu đang ngồi,đưa hai xoa trán cậu hỏi
-Anh có đau đầu không
Câu thấy cô lo lắng liền nhõng nhõe,nhăn nhăn mặt gật đầu
-Đau
Nghe câu trả lời từ cậu cô vừa xót vừa giận nói
-Cứ uống rượu vào là hôm sau lại đau đầu vậy mà ba kêu cái uống à!
-Bác kêu không uống bác không gã con gái cho thì sao?
-Ý là tất cả lỗi là của em?
-Còn gì nữa.
Cô nghe cậu nói giận dỗi không xoa trán cho cậu nữa đứng lên nói
-Vậy thì đi lấy vợ thành phố đi sẽ được uống bia không phải uống rượu nữa không phải đau đầu đâu.
Nghe cô nói và đang có ý định rời đi cậu vội giữ cô lại
-Anh đùa mà,đừng giận anh tội nghiệp.
-Tội gì mấy người, buông ra mau.
Kéo cô ngồi lại ôm cô vào lòng,để cầm trên vai cô khẻ thì thầm
-Vợ không thương anh nữa hả?
-Ừ, không thương nữa?
-Thôi mà,anh chỉ giởn thôi mà, đừng dỗi anh tội anh lắm.
Mặc kệ vòng tay ấm áp đó cùngd giọng nói ngọt ngài cô vẫn giận dỗi nói
-Đổ thừa em mà,em dỗi kệ em?
-Anh đùa thôi mà vì em anh có chết cũng không sợ sao lại đỗ thừa em chứ.
-Khỏi cần giả giọng ngọt ngào, em không tin anh đâu?
Nhủi đầu vào cổ cô cậu hôn lấy hôn để rồi nói
-Giọng anh luôn ngọt mà có giả bao giờ
-Phải rồi,luôn ngọt ngào nên thiếu gì người đỗ đi mà yêu họ ở đây chi.
Nói rồi lại định đứng dậy thoát khỏi vòng tay của cậu nhưng rất tiết vòng tay cậu ôm cô rất chắc nên cô không tài nào thưc hiện được ý định đó được cả.
-Đâu ra chứ,anh chỉ luôn ngọt ngào với cục nợ này thôi này đâu ra mà nhiều người đỗ chứ.
-Hứ, giám nói em là cục nợ hả,buông em ra không cho ôm nữa.
Cậu cười trước sự giận dỗi của cô , xoay người cô lại tròng lòng mình, đối diện hôn cô trước khi nói
-Hì, moaz......thương mà đừng dỗi nữa, về thành phố với anh nha.
Cô ngạc nhiên hỏi lại
-Sao ạ!
-Ba đi công tác về rồi,ba kêu anh về và bắt phải dẫn em về cùng.
-Chi vậy anh?
Cậu cười đùa nói
-Anh không biết nữa, chắc mẹ đã kể ba biết về chuyện của chúng ta nên ba muốn gặp em thôi ấy mà. Em về cùng anh nha!
-Dạ.


Chênh lệch (truyện les)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ