Người say luôn nói thật!(1)

1.4K 10 0
                                    

Sau khi tắm xong thì cậu đang ngồi uống nước và tâm sự với ba cô trên sofa thì King, Hân và cô về. Cả ba bất ngờ trước sự xuất hiện của cậu, cô không nói gì chỉ thưa ba rồi cúi đầu đi thẳng vào bếp với mẹ mình cố né ánh mắt của cậu đang dỗi theo mình. Gia Hân thấy tội cô quá nên liếc cậu một cái sắc lẽm rồi chào ba cô trước khi bỏ vào trong cùng với cô, còn King thì không nói gì không nhìn cậu chào ba cô rồi ngồi xuống cái ghế bên cạnh cậu dù lòng trả muốn tí nào.
-Nay nhà ta đông vui thế này,hay ba bác cháu ta làm vài xị nhá.
Nghe ba cô nói cả hai liền cười vui vẻ gật đầu đồng ý mặc dù King thì chưa uống đế bao giờ còn cậu thì đã nếm mùi lợi hại của nó rồi nhưng ông đã lên tiếng làm sao cả hai giám cãi.
Ba cô cười nhìn cậu trêu
-Con xin phép con bé chưa?(tg: ý nói Như đây mọi người)
-Dạ con....
-Lần trước con uống có vài chun mà nó đã giận dỗi con rồi giờ lại nữa không sợ à.
Cậu cuời đáp
-Hì,dạ tại hôm bữa con bị té nên cô ấy lo mới giận,nay ở nhà uống chắc không sao đâu ạ.
-Ừ,vậy hai đứa ngồi chơi đi,ta lên phòng tí có mồi gọi ta xuống.
-Dạ.
Ông đi rồi,King tắt hẳn nụ cừơi nhìn cậu nói
-Cậu xuống đây làm gì nữa?
-Tôi xuống tìm Như không liên quan cậu.
-Con bé khổ thế chưa đủ à?
-Chuyện của tôi và cô ấy không cần cậu quan tâm.
-Cậu...
King cung tay kéo cổ áo Phương định cho cậu một trận nhưng rồi lại thôi dù gì nhà này cũng là nhà của ba má cô mà cậu không thể hành động như vậy được. Đẩy mạnh Phương té nhào ra sofa cậu nói trước khi bỏ lên lầu.
-Con bé như em gái tôi,đừng hồng tôi để cậu làm khổ con bé thêm lần nào nữa.
Bị King xô ngã cậu không giận hay thù ghét gì King cả vì lần này cậu là người sai mà,bao nhiêu đây thắm gì nổi đau mà cô phải chịu thời gian qua chứ. Chán nản cậu nhìn vào bếp rồi buồn bả bỏ lên phòng.
******
Một lúc sau thì cơm canh cũng xong,mọi thứ đã dọn sẵn lên bàn và ai cũng coa mặt chỉ thiếu mỗi cậu nên ba cô nói
-Như con lên phòng kêu thằng Phương xuống ăn cơm.
Dù không muốn nhưng ba đã kêu sao cô giám cãi
-Phòng nào ba?
-Ở phòng con chứ đâu?
-Sao...dạ!
Tính nói "Sao lại phòng con" nhưng sợ ba mẹ mình sẽ biết nên thôi , cô chạy vội lên phòng rồi lại đứng khựng khi tới trước cửa phòng,đuợc một lúc cố lấy bình tĩnh và nhịp thở ổn định cô mở cửa phòng vào thì thấy cậu đang nằm ngủ trên giường.
Đi lại gần cô khều nhẹ
-Anh....
Dụi mắt hình cô
-Ưh..h.. gì vậy em.
-Xuống ăn cơm.
-Ưm.
Cậu vừa gật đầu cô lập tức quay người đi nhanh ra ngoài để lại cho cậu nỗi đau cô đã từng mang. Buồn bã cậu vào làm vệ sinh cá nhân rồi xuống phòng ăn cùng dùng bữa với mọi người. Ăn cơm chiều xong ba người phụ nữ ai làm việc náy để lại 3 người còn lại tiếp tục uống rượu đàm đạo".
#Phòng Quỳnh Như
Vừa vào phòng Hân liền hỏi cô
-Chị tính sao?
-Chuyện gì?
-Còn hỏi ngớ,thì chị và anhPhương.
-Còn gì đâu tính.
Nghe cô trả lời cùng thái độ của cô Gia Hân hỏi
-Chị còn yêu ảnh lắm phải không?
Im lặng một lúc cô cũng gật đầu
-Ừm
-Vậy tha thứ đi,cho ảnh cơ hội sữa chữa,dù sao ảnh đã biết sai và chạy xuống đây tìm chị rồi.
Cô cười buồn trả lời.
-Yêu thì sao chứ,Phương không yêu chị, anh ấy chỉ xem chị là người thế thân thôi.
-Nếu thế sao người cũ đã về rồi mà ảnh còn xuống đây tìm chị.
-Chị.....chị....
Hân cười hiền nói
-Em nghỉ anh đã nghỉ kĩ rồi mới xuống đây tìm chị, thời gian một tuần không lâu nhưng với những người yêu nhau mà phải xa nhau thì lâu như nghìn thu cách biệt vậy đó,em tin chị hiểu điều đó mà phải không, thật tâm mà nói cả tuần qua chị có bữa nào thôi nhớ ảnh không. Hãy cho anh Phương một cơ hội cũng như hãy cho con tim chị một lần nữa được sống lại.
(tg: nói chung cũng anh em, gia Hân quý cậu lắm cô hiều cậu chỉ vì chưa nghĩ thông thôi chứ không phải là không yêu Như đâu mà là rất yêu là đằng khác,vì thế giận thì giận nhưng không nở bỏ mặc được)
-Chị biết rồi....
Côk côk côk
-Chị hai có trong đó không?
Cô nói vọng ra
-Gì vậy út.
-Dạ, ba nói chị Hân và chị xuống dẫn anh King và anh Phương lên phòng, hai ảnh say rồi.
-Ừ,chị xuống liền.
Nói rồi cô và Hân ngưng tám chuyện rồi chạy ngay xuống nhà với hai cậu.
Vừa thấy hai nàng ba cô liền nói
-Hai đứa giúp ta lo cho đứa này nha,ta lên phòng nghỉ trước.
-Dạ.
Ông đi rồi hai nàng liền tẻ ra hai bên, "nợ " nhà ai nấy lo. Cô không nói gì,nhẹ nhàng cố ra sức đỡ cậu lên lầu còn Gia Hân thì khác rất mạnh bạo với King
-Đi, không biết mà uống lắm vào.
Kéo Hân xuống đùi mình rồi ôm chặt eo cô chẳng màn xung quanh còn có ai cậu nói
-Đi đâu chứ,ngồi xuống uống với anh này.
Gia Phương thấy thế cười to trêu song đó cũng kéo cô ngồi vào lòng như bình thường nói
-Cậu dê em tôi trước mặt tôi à.
-Em cậu nhưng vợ tôi.
-Tôi vợ anh hồ....i....n..?
Nghe King nói Hân bực bội quay lại hỏi cho ra lẽ thì nào ngỡ vừa quay lại thì môi King đã khoá lấy môi cô mất rồi.
Hôn đã King buông ra
-Sau nay,em sẽ là vợ anh.
Lời tuyên bố hùng hồn của King làm Hân đỏ cả mặt vì nơi này còn có cả cô và cậu. Nếu không bị cậu ôm chặt thì hai tay cô đã hành động nãy giờ rồi đó
-Say rồi,buông ra và đi lên phòng ngủ.
-Say gì mà say, anh ẫm em lên phòng luôn cho xem.
Nói rồi không xin phép, ẩm cô đứng lên mặc cho cô cố vùng vẫy nhìn Như và Phương nói
-Thôi tôi với Hân lên trước hai người lên sau nha.
Gia Phương cười đáp
-Đừng làm bậy đó cha nội.
-Yên tâm.
King đáp và mất hút sau cầu thang,cậu thôi không nhìn họ nữa mà nhìn cô nói
-Anh xin lỗi.
Cô bình tĩnh lại,tuột xuống khỏi đùi cậu nói
-Anh say rồi lên phòng ngủ nha.
-Ừ.
-Vậy anh lên trước đi.
-Còn em?
-Em dọn đồ xòng rồi lên?
-Anh giúp em.
Cậu cầm chén tính chồng vào giúp thì cô liền nói
-Thôi em làm được anh lên phòng ngủ đi
-Nhưng....
-Anh lên phòng ngủ đi,em giúp chị ấy cho.
Sau khi bị King "hành hạ" nhẹ thì giờ Gia Hân đã trở lại.
-Ừ,vậy thôi anh lên trước.
Cậu buồn bã lên lầu một mình,cậu biêta cô chỉ viện cớ để không ở riêng với cậu thôi,cô đang muốn trốn tránh cậu đây mà, cậu biết nhưng không thể làm càng được nên đành ngoan ngoãn lên phòng ngủ,nhưng không ngủ trên giường mà là dưới đất bên cạnh giường ngủ của cô.

Chênh lệch (truyện les)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ