"Này... Giang Giang, cậu sống một mình sao?"
Zoey theo Khuất Lạc Giang trở về sau màn cơm tối cùng mỹ nhân họ Âu Dương khí tràng cường liệt nhưng tâm tình vẫn bị hù dọa không ít. Tuy rằng có chút ngượng ngùng khi phải mang bằng hữu về căn hộ chỉ có vốn vách tường và vài thứ nội thất do chủ nhà để lại nhưng vẻ mặt Khuất Lạc Giang không hề lộ ra tia bối rối nào.
"Sao? Cậu có vấn đề gì thì tôi có thể ngay lập tức ném cậu ra khỏi cửa."
Khuất Lạc Giang tùy tiện đem giày thể thao đặt lên kệ, lại liếc xéo Zoey còn nhăn mặt quan sát xung quanh. Kỳ thật không thể trách Zoey được, dù sao căn hộ này cũng có phần hơi trống trải quá đà. Sau khi chạy trốn khỏi Khuất gia, hay nói cách khác là khỏi nữ nhân kia thì Khuất Lạc Giang liền xuất thẻ mua căn hộ gần bệnh viện này tạm trú. Khách sạn luôn không phải là lựa chọn hàng đầu, có lẽ bởi bóng ma tâm lí nào đó, hay do chính nàng bài trừ cái nơi có quá nhiều luồng khí hỗn loạn.
Khuất Lạc Giang mở đèn lên, ném túi xách lên sofa liền đi thẳng về phòng ngủ của mình. Bước chân khẩn trương muốn hảo hảo tắm rửa sạch sẽ qua, nhưng chợt nhớ căn hộ không chỉ có mình nàng. Khuất Lạc Giang dừng ở trước cửa, hướng phía Zoey lưu lại câu đơn giản.
"Phòng đối diện có thể tắm rửa, cậu mặc mặc tạm gì đi. Mai sẽ đi mua đồ mới."
Có lẽ Khuất Lạc Giang nhận thức rõ ràng một điều, đó là mặc dù có bỏ mặc nàng ta bao nhiêu lần thì Zoey vẫn không có nửa điểm oán trách. Vốn dĩ sinh hoạt cửa các nàng khi còn ở Đức cũng giống như thế này. Không giống Khuất Lạc Giang còn nhiều vướng bận, gia cảnh Zoey đơn giản hơn nhiều. Cho nên đoạn thời gian ở lại Đức tham gia nghiên cứu công trình khoa học, nàng luôn là người thích khoác lên người dáng vẻ ngạo kiều xa lạ. Bản tính Khuất Lạc Giang không hề xấu, chỉ là đôi khi nàng gặp rất nhiều khó khăn trong việc bày tỏ mà thôi.
Khuất Lạc Giang gạt bỏ hoài niệm sang một bên, bắt đầu nghiêm túc tìm áo ngủ trong tủ quần áo bên cạnh giường. Màu đen bằng lụa mỏng manh nhưng kín đáo luôn là vật bất ly thân của Khuất Lạc Giang vào những ngày này. Da thịt đã qua thật lâu không bị trêu đùa nhưng dường như vẫn còn lưu lại rõ nét cỗ tê dại mà Diệp Linh mang đến. Nàng rầu rỉ, bước chân nhanh về phía phòng tắm.
Kỳ thật Khuất Lạc Giang là một người ưa chuộng sạch sẽ, hơn nữa còn rất căm ghét kẻ nào lôi thôi. Sống qua hơn hai mươi ba năm nhưng một chút ái tình vẫn không có cơ hội nếm trải, nguyên lai phần lớn cũng do thói quen sợ bẩn của nàng. Trong tư duy của Khuất Lạc Giang, đàn ông luôn bẩn, ngay cả phụ nữ đều không mấy ai sạch sẽ. Đó cũng có lẽ chính là điểm mấu chốt khiến Khuất Lạc Giang mang xúc cảm mãnh liệt với Diệp Linh. Nữ nhân kia, một chút bụi trần cũng không có. Khí tràng lại thanh thuần như đóa mẫu đơn độc nhất từng tồn tại trên thiên hạ, hay ít ra là trong thế giới chủ quan của chính nàng.
Bước vào phòng tắm, Khuất Lạc Giang chọn ra sáu chai lọ để cạnh bồn, thong thả đem từng loại tưới vào nước nóng. Nói đến hưởng thụ cho bản thân, nàng tự tin tuyệt đối sẽ không có ai qua mặt được. Đừng nói đến chuyện nàng theo đuổi trường phái cầu toàn, ngay cả mấy hương liệu hiếm này người thường chưa chắc đã có dịp hưởng thụ.

BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [Hiện Đại] [Tự viết] [Hoàn] Ái Sinh Ái Nhục - Trường An Thủ
Ngẫu nhiênTác giả: Trường An Thủ Thể loại: bách hợp, đô thị tình duyên, incest(chị dâu - em chồng), ngược sủng, HE, 15+ Tiến độ: Đang sáng tác (bạn nào đọc truyện của An đều biết tiến độ rất chóng mặt nên yên tâm, An không drop bất kì bộ nào) Nhân vật chính:...