Không khí Khuất gia chuyển mình từ trầm mặc sang triệt để bi thương. Khuất lão gia ra đi là chuyện quá mức kinh động cho cả gia đình cùng đợt dậy sóng trên thương trường. Nói là đến viếng kính, kỳ thực hào môn thế gia đều đang dòm ngó đến khối tài sản khổng lồ của Khuất gia mà thôi.
Tuy nói Khuất Dĩ Phong so với Khuất Thẩm Nhạn tài năng không hề kém cạnh, nhưng so ra về kinh nghiệm và tầm nhìn vẫn là thua rất xa.
Cơn mưa rào kéo dài từ tối hôm qua đến rạng sáng ngày mới, kéo theo chuỗi bi thương không cách nào che giấu đi của cả biệt thự. Màu trắng của lá cờ tang và tiếng nấc khe khẽ cứ thế đan xen vào nhau, như tiếng lòng bị dìm chặt bởi số phận nghiệt ngã, lại càng giống cố gắng hòa tan khổ sở không thể nói thành lời.
Khuất Lạc Giang quỳ gối cả một đêm bên cạnh quan tài bằng đóng bằng gỗ quý của ba mình, hai mắt vô hồn hướng về miền bất định trầm mặc. Y phục từ bệnh viện trở về chưa kịp thay, vì giằng co kích động mà trở nên nhăn nhúm xộc xệch. Chỉ có ngũ quan kia, tựa hồ đã bị rút đi triệt để hơi ấm.
"Tiểu Giang, chúng ta phải chuẩn bị tang lễ. Em lên lầu tắm rửa qua đi."
Khuất Dĩ Phong trìu mến xoa đầu em gái mình, vành mắt cũng không nén nổi bi thương đỏ lên. Mặc dù trong lòng anh khổ sở so ra chỉ có hơn Khiất Lạc Giang, thế nhưng lúc này chỉ còn mình anh là trụ cột, tuyệt đối không thể ngã xuống suy sụp.
Khuất Lạc Giang ngẩng mặt nhìn Khuất Dĩ Phong, từ đáy mắt thăm thẳm toát ra vẻ lãnh đạm bi thống đến tịch liêu. Tầm mắt dịch chuyển đến thân ảnh mẹ nàng vô lực quỳ trên sàn, bất giác hé môi.
"Anh Dĩ Phong, mẹ..."
"Cứ để anh."
Dùng bàn tay rắn chắc vỗ lên vai Khuất Lạc Giang, tựa hồ muốn truyền hết khí lưc và trấn an còn sót lại cho em gái mình.
Hai tay chống đỡ thân thể đứng dậy, lúc này cơn đau từ đầu gối mới hung hăng truyền đến, liền cấp nàng cái nhíu mày gắt gao.
Nhìn thấy cơ thể lảo đảo của Khuất Lạc Giang, người im lặng đứng nhìn trên cầu thang là Diệp Linh vô thức đưa tay đỡ lấy. Rốt cuộc em ấy vẫn ngã vào lòng Khuất Dĩ Phong, cái Diệp Linh đón lấy thủy chung chỉ là khoảng không trống rỗng. Tự dâng lên nụ cười giễu cợt, Diệp Linh thu tay lại, một mạch kiên định bước về phía ngược nắng khiến bóng nàng trải dài trên sàn gỗ lạnh lẽo.
Thời điểm dùng hết khí lực mở cửa phòng đi tẩy trần, Khuất Lạc Giang nhận ra mùi hương thoang thoảng của dược liệu tịnh tâm của ai đó, mi mắt bất giác rũ xuống trầm mặc.
Nhiệt độ nước nóng trong bồn tắm vừa phải, y phục cũng được ai đó bày ra chỉnh tề trên tủ gần gương lớn. Ngẫm nghĩ người có thể tùy tiện vào đây cũng không quá con số ngón tay. Kẻ hầu trong nhà đều đang tập trung túc trực bên cạnh quan tài của ba nàng, vậy có thể dễ dàng đoán ra nữ nhân chu đáo kia không ai khác ngoài...
"Diệp Linh..."
Hé môi gọi ra cái tên từ sớm đã khắc vào tâm trí như cách làm dịu đi chính nỗi đau quá lớn đang ngự trị trong tim, Khuất Lạc Giang vô lực ngã trên sàn phòng tắm lạnh lẽo, dùng hai tay run rẩy ôm lấy cơ thể khó trụ vững.
![](https://img.wattpad.com/cover/78764156-288-k90231.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [Hiện Đại] [Tự viết] [Hoàn] Ái Sinh Ái Nhục - Trường An Thủ
DiversosTác giả: Trường An Thủ Thể loại: bách hợp, đô thị tình duyên, incest(chị dâu - em chồng), ngược sủng, HE, 15+ Tiến độ: Đang sáng tác (bạn nào đọc truyện của An đều biết tiến độ rất chóng mặt nên yên tâm, An không drop bất kì bộ nào) Nhân vật chính:...