Diệp Linh với gương mặt tái nhợt ngồi bên ghế phụ lái, dường như sự thật kinh khủng mà Âu Dương Vũ Tình vừa tiết lộ đã lấy hết dũng khí và sức lực của một con người vốn dĩ đứng bên bờ vực suy sụp. Trước mắt nàng chỉ còn lại mảnh hư không, hai bàn tay nắm chặt đặt lên đùi, gắt gao dùng lí trí còn sót lại kiềm nén nhịp thở hỗn loạn.
"Tiểu Linh... Chuyện này chính tôi cũng không ngờ đến."
Âu Dương Vũ Tình ngồi cạnh Diệp Linh bên ghế lái, đau xót còn hòa lẫn chút áy náy lên tiếng. Thân ảnh kia đã đủ gầy gò, e rằng chỉ cần cho nàng ta một cước thì lập tức tầng tự vệ mỏng manh cũng triệt để bị hạ gục.
Lúc này Diệp Linh cơ bản không còn tâm trí nghe lời an ủi dư thừa. Tâm đau nhói như bị ai hung hăng đả kích, tưởng chừng mất đi toàn bộ thanh tỉnh. Cúi đầu khiến tóc xoăn dài theo động tác rũ xuống, thành công che khuất đi sườn mặt tiều tụy bi thương. Diệp Linh trầm mặc, nhưng Âu Dương Vũ Tình có thể chân chính cảm nhận được vết thương lòng rỉ máu đang dần dần hành hạ đối phương.
Không khí trong xe bất giác nhuốm màu căng thẳng dị thường. Đột nhiên Diệp Linh bật cười khẽ, kéo theo là cái ngẩng đầu quỷ dị. Càng cười, thanh âm càng sâu sắc trào phúng, cuối cùng là cười đến càn rỡ.
"Haha...Hahaha...Tạo hóa... Quả thật trớ trêu...!!!"
"Scarlet..."
Âu Dương Vũ Tình lo lắng rướn người qua nắm lấy vai run rẩy của Diệp Linh, lại phát hiện hai mắt đối phương từ khi nào đã đẫm lệ. Nàng nhíu mi thật chặt, liền đem Diệp Linh ghì vào trong lòng gắt gao. Thời điểm hai tay chạm được tấm lưng đơn bạc kia mới hoảng hồn nhận ra Diệp Linh gầy đi không ít. Âu Dương Vũ Tình nghiêng đầu hôn lên vành tai tinh tế của đối phương, chân thành mà kiên định thì thầm.
"Tôi xin lỗi, nếu khó chịu cậu cứ khóc đi. Vì tôi luôn luôn ở ngay đây cho cậu dựa vào mỗi khi tuyệt vọng."
Đó không hẳn là lời động viên hay khuyến khích, thế nhưng lại khiến Diệp Linh bật khóc ngày một càn rỡ hơn. Thân ảnh hai người dưới ánh mặt trời chói mắt hiện lên thật duy mỹ, nhưng nhìn không ra bất kỳ tia kinh hỷ nào ngoại trừ bi thống cùng cực.
----------
Khuất Lạc Giang dựa lưng vào sofa trong phòng bệnh VIP, hai mắt nhắm lại định thần thư giãn. Dù có nguyện ý rời xa Diệp Linh hay không thì Khuất thị lúc này đều như rắn không đầu. Quyền hạn và thân phận Âu Dương Vũ Tình mặc dù sau khi kết thân với Tư Đồ gia được củng cố rất nhiều, song cũng không cách nào danh chính ngôn thuận nắm quyền kinh doanh. Diệp Linh lại khác, ủy thác ghi rõ trên giấy tờ cấp nàng ta toàn quyền quyết định vận mệnh Khuất thị. Mà người kí giấy, không ai khác là Khuất Lạc Giang.
"Dĩ Phong..."
Khuất phu nhân mơ màng hồi tỉnh liền gọi tên Khuất Dĩ Phong. Khuất Lạc Giang lập tức gạt đi ưu thương, bật dậy khỏi sofa đến bên giường, hướng đôi con ngươi lo lắng về phía mẹ mình, hiếu thuận nắm lấy tay bà.
"Mẹ không sao chứ? Có phải khó chịu chỗ nào không?"
Đối với lo âu của con gái, Khuất phu nhân chỉ mỉm cười lắc đầu. Ngón tay siết lấy bàn tay Khuất Lạc Giang, lắc đầu phủ nhận.
![](https://img.wattpad.com/cover/78764156-288-k90231.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [Hiện Đại] [Tự viết] [Hoàn] Ái Sinh Ái Nhục - Trường An Thủ
RastgeleTác giả: Trường An Thủ Thể loại: bách hợp, đô thị tình duyên, incest(chị dâu - em chồng), ngược sủng, HE, 15+ Tiến độ: Đang sáng tác (bạn nào đọc truyện của An đều biết tiến độ rất chóng mặt nên yên tâm, An không drop bất kì bộ nào) Nhân vật chính:...