Chương 18 : Đối mặt mâu thuẫn

10.3K 548 103
                                    

"Tiểu Giang, anh có chút công chuyện cần xử lí, có lẽ hôm nay không đến bệnh viện thay ca được. Em và mẹ có thể không?"

Khuất Lạc Giang đang nghiên cứu những ca bệnh u não phức tạp thì điện thoại chợt vang lên âm báo tin nhắn. Suy tư một chút, Khuất Lạc Giang nhập vào mấy câu đơn giản trả lời anh mình.

"Được, anh yên tâm làm việc đi."

Đặt điện thoại xuống bên bàn, tầm mắt nàng ném ra khỏi không gian chật hẹp của văn phòng làm việc với bốn bức tường trắng xóa. Có lẽ nàng từ nhỏ đã làm quen với những loại không khí bi thương ở nơi ngày nào cũng có người từ giã cõi đời này, nên đôi khi tâm trạng không tốt, Khuất Lạc Giang luôn tìm đến nơi đây ổn định lại.

Nàng gom nhặt lại thật nhiều kỷ niệm với Diệp Linh, từng chút một nâng niu lấy chính sự bất ổn của trái tim để đối mặt. Từ ngày Diệp Linh cố tình thân cận nàng trong nhà vệ sinh phòng bệnh, Khuất Lạc Giang liền mơ hồ nhận ra đối với càn rỡ của người kia, một chút phản kháng hay tránh né đều trở nên dư thừa và ngu ngốc.

Mái tóc đen rũ xuống bên sườn mặt che đi hai gò má vì loay hoay giữa trực tiếp nghĩ đến và lơ đãng gạt bỏ mà trở nên tiều tụy hơn rất nhiều. Thở dài, nàng quyết định gác lại cái tôi để đứng dậy, cởi áo blouse trắng ra treo trên giá để đồ rồi nhìn lại văn phòng của mình nữa. Đảm bảo mọi thứ gọn gàng ngăn nắp mới tắt đèn bước ra.

Lúc này đã hơn 8 giờ tối rồi, có lẽ là mẹ Khuất vẫn còn chưa ăn uống gì vì lo lắng. Khuất Lạc Giang bấm thang máy xuống nơi bán thức ăn tối của bệnh viện, chọn lấy phần cháo nóng gói lại mới trở lên khu biệt lập sang trọng. Nhà nước xã hội nguyên lai vẫn tồn tại cái gọi là phân biệt giai cấp, kẻ có tiền đương nhiên sẽ được thụ hưởng quyền lợi mà người vô sản không thể.

Duy trì trầm tĩnh đẩy cửa bước vào, căn phòng bệnh trống trơn lập tức khiến nàng nhíu mày gắt gao. Trên giường rộng chỉ có thân ảnh của ba nàng đang được gắn máy theo dõi, ngoài ra cũng không có dấu hiệu còn người khác. Khuất Lạc Giang đem cháo bỏ vào lò vi sóng có sẵn, thân thủ nhanh chóng đến bên giường xem tình trạng của ba mình.

Khuất lão gia cũng may có con gái là bác sĩ ưu tú nên rất nhanh sức khỏe đã phục hồi, so với thời gian dự đoán sớm thậm chí còn hơn mấy ngày. Khuất Lạc Giang bình thường chỉ trừ lúc làm việc không để tư tình chen ngang, ngoài ra đều túc trực bên ba mình không khỏi khiến người khác ganh tỵ vì có con gái giỏi giang. Đang lúc tự tìm việc gì đó tùy tiện giết thời gian thì cánh cửa phòng bệnh đột nhiên bị đẩy ra.

Kẹt...

Khuất Lạc Giang ngẩng mặt thu vào thân ảnh người bước vào, nhưng chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đồng tử liền giãn nở cực độ khi đối phương không ai khác chính là...

"Diệp Linh...?"

Có vẻ chỉ vừa đến thôi, Diệp Linh còn chưa kịp tháo khăn quàng cổ thời trang đã không cố kỵ đối diện ánh nhìn trực diện của Khuất Lạc Giang. Giống như nhận ra thái độ kinh ngạc của Khuất Lạc Giang rất buồn cười, khóe môi Diệp Linh khẽ cong lên vừa phải, bật ra chút ý nhị vui vẻ dưới vẻ ngoài kín đáo.

[BHTT] [Hiện Đại] [Tự viết] [Hoàn] Ái Sinh Ái Nhục - Trường An ThủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ