Mấy ngày nay Hạo Niên trở về Trung Quốc, một mình Trịnh Sảng cũng là chán nản, cô đơn vì không có người bầu bạn, thêm cả áp lực về chuyện tình cảm của cô với Dương Dương càng khiến cô suy nghĩ nhiều sinh ra mất ngủ,sức khoẻ cũng vì thế mà giảm sút. Tâm tình rối bời. Tồi tệ!
Còn Dương Dương...
Anh còn thiết gì nữa đâu, thứ men say biến anh trở thành kẻ trầm tính,không nói chuyện với ai, xa lánh mọi người. Anh trở nên tiều tụy, chẳng nề hà, quan tâm gì tới vẻ bề ngoài. Sắc mặt xanh đi cũng không cần lo, râu ria mọc đầy lên cũng để mặc mà không cần vệ sinh. Thứ anh cần là rượu. Lúc nào cũng tràn ngập trong men rượu, không lúc nào đứng gần anh mà không cảm thấy mùi rượu bám lấy anh. Số ngày anh tỉnh táo chỉ đếm được bằng nhiều nhất ba đầu ngón tay, đến ngón thứ tư cũng còn ngập ngừng không chắc. Anh không uống vì đột nhiên muốn làm trái với ý thích, thử xem xem nếu cơ thể không nhịn được thì lại là tự hành hạ bản thân như thế nào.
Hôm nay, anh cũng làm vậy. Không chút hơi men nào, cơ thể thực có phần thoải mái, tâm tư cũng vì thế mà tỉnh táo, nhìn mọi vật xung quanh cũng thấy chân thật hơn, không còn mờ ảo.
Hôm nay cũng có thể sẵn sàng tiếp khách hàng, quả nhiên thấy hứng thú mà lượng khách muốn trực tiếp nói chuyện với chủ tịch cũng tăng lên.
-Alo,tôi...
-Dương Dương...
Dương Dương đang nói chuyện bỗng có tiếng điện thoại gọi qua số riêng, là số lạ gọi tới nhưng anh cũng chẳng ngần ngại bắt máy. Bên kia trả lời, anh bỗng thấy giọng nói quen thuộc, một hồi lâu mới nhận ra. Là Hạo Niên.
- Hạo Niên, tôi đang bận,nói chuyện sau
Dương Dương toan cúp máy thì lại có tiếng vọng ra. Anh cáo lỗi với khách hàng để nói chuyện với hắn
- Anh nói nhanh một chút. Nếu là định giải thích gì với tôi thì tôi không muốn nghe
-...Tôi sẽ đầu thú....Hiện tôi đang ở Trung Quốc, lo việc cho ba xong tôi sẽ tự thú mọi việc. Xin lỗi, thời gian qua đã khiến cậu phải như vậy.Hãy lo choTrịnh Sảng, cô ấy cần cậu.
Dương Dương ngạc nhiên, định lên tiếng thì bên kia đã tắt máy. Hai tay anh chống lên lan can, thở hắt ra. Thực sự anh không hiểu, là thứ gì đã tác động khiến hắn lay chuyển như thế. Trở về phòng làm việc cũng vừa lúc anh gặp Lưu An trên hành lang. Lưu An nói Dương Dươngđi theo anh xuống đại sảnh. Phải rồi, trước kia Lưu An cũng nhắc tới sự thật nào đó, biết đâu anh lại nắm rõ điều này, nhân tiệnDương Dương cũng cần làm rõ lí do Hạo Niên làm vậy. Hi vọng Lưu An sẽ nói gì đó,một chút.
Lưu Anđưa anh tới tiệm cafe gần tập đoàn. Một người đàn ông đã chờ sẵn ở đó. Dáng vẻ quen thuộc khiến Dương Dương hơi ngờ ngợ. Lại gần một chút, anh hoàn toàn ngỡ ngàng
-Quản gia Lý?
"...Anh Hoàn và Khởi Hạo là những người bạn thân nhưng chỉ vì những xung đột và tranh giành họ lại thành kẻ thù. Cậu còn nhớ việc mẹ cậu bị ba cậu vô tình giết hại chứ? Cũng là vì ba cậu biết được chuyện cũ, chuyện xảy ra trước khi ba mẹ cậu lấy nhau, Khởi Hạo cùng mẹ cậu vượt quá giới hạn, sinh ra một người con trai, là Hạo Niên. Cậu nhận ra rồi chứ? Có lẽ là khó tin nhưng Hạo Niên....là người anh cùng mẹ khác cha của cậu và cậu Dương Thiên Còn cái chết của ông Dương, là do một cuộc thách thức giữa ông và Khởi Hạo, hai người cùng nổ súng nhưng người ra đi lại là ba cậu. Cái chết đó như một sự báo trước, trước khi đi ông ấy có đưa ta tới nơi hẹn với ông Từ, dặn dò dù ông ấy có chết do bất cứ lí do nào cũng không được nói ra, chỉ được nói là do bệnh tật hoành hành. Ông chủ muốn sau này khi các cậu đã đủ trưởng thành, ta sẽ truyền đạt lại để cả cậu, cậu Dương Thiên và Hạo Niên sẽ cùng cảm thông, điều ông ấy muốn các cậu hoà thuận với nhau nhưng lại không ngờ tới những điều này. Bởi vậy, Dương Dương, đừng cố gieo hận thù nữa, cậu đang cố làm theo cái sai mà người lớn từng mắc phải. Đừng sống vì thù hận, hãy sống với điều tích cực. Thù hận chỉ làm con người thêm ác cảm với mọi thứ xung quanh hơn....ta hiểu,cậu không phải người tàn nhẫn...."

BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC] [Dương Sảng] DESTINY
FanficTruyện ngoài tên Dương Dương và Trịnh Sảng là nhân vật có thật thì các tên khác đều là mình tự tạo ra không có thật!!! Truyện này mình chuyển ver từ một author khác, không phải truyện mình viết