Chương 34

463 6 0
                                    

Câu hỏi này lập tức bắt bí Yoseob. Đúng vậy! Bị mất mặt trước anh ta cũng chẳng phải một hai lần, sao giờ đột nhiên để ý tới cách nhìn của anh ta chứ. Yoseob chống cằm, ngón tay vuốt ve nước sơn kim loại trắng muốt của laptop, máy này là anh ta cấp cho cậu. Trước kia, mỗi lần đi siêu thị điện tử cậu đều nhìn bảng giá "mười ba ngàn năm trăm lẻ tám" won mà tặc lưỡi, sờ sờ nước sơn kim loại trăng trắng rồi bỏ đi, mãi cho đến khi anh bảo cậu mua một chiếc laptop tốt nhất phù hợp với công việc. Cậu cứ đắn đo thật lâu, cuối cùng tự cho là "hoang phí" mà mua tới, ai ngờ khi Junhyunb thấy máy tính của cậu lại nói:

~ Tại sao em không mua một cái tốt hơn?

Từ trước đến nay anh đều dành cho cậu những thứ tốt nhất. Thấy cậu mãi không trả lời, trên màn hình chuyển đến một dấu chấm hỏi: "?"

Yoseob nói với anh:

~ Anh biết không, em phát hiện anh ta rất quan tâm đến em, ví dụ như khi làm thí nghiệm chống ôxy hóa, anh ta thà bỏ tiền thuê người khác làm chứ không để em làm. Còn có, hôm nay một anh năm trên nói với em, tài liệu Junhyung cho em mỗi chương đều cực kỳ quý giá, thậm chí có những cái đại học Seoul không có nổi. Rồi thì, các giáo viên đều rất bận rộn, căn bản không có thời gian chăm lo cho sinh viên, nhưng Junhyung lại dành rất nhiều công sức cho em, đi công tác cũng không quên gọi điện hỏi em đề tài có gặp phải vấn đề gì không...

Anh hỏi:

~ Còn gì nữa?

~ Tính tình anh ta rất tốt, có những giáo viên hễ nóng lên là mắng học trò ngu dốt, nhưng em ngốc như vậy mà anh ta cũng chưa bao giờ nặng lời... Anh ta luôn động viên em, cố gắng dạy dỗ em... Còn nhiều sinh viên giỏi hơn em nữa, vậy mà anh ta không những bảo em làm tiến sĩ, còn muốn cho em ở lại trường...

Anh nhắn lại một câu...

~ Thực xin lỗi, cho hỏi, là em đó hả?!

[ ⊙ o ⊙"> Á!

Nếu không phải laptop ngốn mất của cậu mười ba nghìn won, Yoseob thật muốn cầm ly nước hắt lên màn mình máy tính.

~ Em là ai, anh nói em là ai hử! Em là Yang Yoseob! - Cậu tức giận tới nỗi gõ loạn trên bàn phím. - Ngoài em ra anh còn chat với ai? Thành thật được khoan hồng, giấu giếm tất nghiêm trị!

~ Không có! Anh tưởng Hyunseung lại dùng số của em...

Nhắc tới chuyện này, máu nóng của Yoseob vẫn chưa hạ. Một thời gian trước, Hyunseung đến phòng cậu chơi, cậu đang rửa mặt, bảo bạn ngồi chờ. Rửa mặt xong quay ra vừa thấy tin nhắn chat chit trên màn hình máy tính, cậu suýt chút nữa thổ huyết.

-FB-

Yang Yoseob: Chat với nhau lâu như vậy, anh không muốn nhìn thấy em sao?

Vĩnh viễn có xa không: Với anh, bề ngoài của em không quan trọng...

Yang Yoseob: Em muốn xem mặt anh, chúng ta mở webcam đi.

Vĩnh viễn có xa không: Anh ở đây không có camera. Nếu em thật sự muốn thấy anh, chúng ta có thể gặp nhau.

Yang Yoseob: Bao giờ?

Vĩnh viễn có xa không: Vì sao em muốn gặp anh?

Yang Yoseob: Em nói anh biết một bí mật nhé, em đã thích anh từ lâu rồi!

Trao lầm tình yêu cho anh [JUNYO.VER]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ