Tan họp xong, mấy lãnh đạo vừa đi ra ngoài vừa nghị luận sôi nổi.
"Việc này còn cần đến thi đấu sao? Lý Thiên Bang các phương diện tính chất vốn có đều cách Hàn Đông một mảng lớn."
"Vương tổng chỉ là tạo cái hình thức, ngăn chặn miệng người khác mà thôi."
"Bản thân tôi cảm thấy biểu hiện của Hàn Đông rất xuất sắc, nhất là cái cảnh bị cắt kia."
"Cái đó đều là hiệu ứng, dù ai cũng có thể đạt được hiệu quả này, người ta Lý Thiên Bang giả nữ biểu diễn mới thật sự công phu."
"..."
Vương Trung Đỉnh tựa như không nghe thấy, trực tiếp như vậy vượt qua, đi đến ký túc xá Hàn Đông.
Hàn Đông mới vừa rời giường không bao lâu, nguyên bản đều là một cái quần lót lắc lư từ ban ngày đến tối. Hai ngày nay lại tự nhiên nói chuyện văn minh, ăn mặc chỉnh tề xong mới từ trong phòng đi ra ngoài.
Ngửi được một mùi thơm, Hàn Đông trộm lặn xuống cửa bếp, thấy Du Minh đang làm sandwich. Mặc một cái tạp dề sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái, chải lấy một kiểu kiểu tóc hiền thục lưu loát, muốn tốt đẹp như nào có như thế tốt đẹp.
Hàn Đông thở dài, đã sinh Trung sao còn sinh Minh a!
Du Minh đem sandwich thịt cùng trứng ngon lành bày lên bàn, xoay người đi lấy bánh mì nướng. Hàn Đông vội vàng đem cái đầu đang ngóng rụt trở về, bộ dạng như trộm lui về phòng mình.
Một lát sau, Du Minh cũng đi về phòng ngủ.
Hàn Đông lần thứ hai đi vào phòng bếp, thấy sandwich trong mâm vẫn chưa hề đụng tới, còn tỏa ra mùi thơm mê người.
Rốt cuộc ăn hay là không ăn?
Ăn phải có khi nào khiến cho Du Minh ôm một hi vọng không có thật không? Tránh cho lời nói lại tổn thương cậu, chủ yếu chính là, Hàn Đông thật sự đói bụng a.
Do dự không đến ba giây đồng hồ, Hàn Đông liền trộm vươn móng vuốt ra.
Du Minh trở lại bếp, thấy một màn trước mắt, nháy mắt mất bình tĩnh.
"Sao cậu ăn sandwich của tôi?"
Hàn Đông nhét một mẩu bánh mì nướng cuối cùng vào miệng, nói: "Cậu không phải làm cho tôi sao?"
"Ai nói tôi làm cho cậu?"
Hàn Đông dùng sức nuốt xuống, "Cậu... Cậu ngày hôm trước không phải nói thích tôi sao?"
Du Minh chán nản, "Tôi chỉ là ngày hôm trước nói, cũng không phải từ hôm đó bắt đầu, tôi rất sớm trước kia đã thích cậu, hai ta chẳng phải vẫn luôn ăn riêng!"
Hàn Đông, "..."
Du Minh tức giận gạt hắn sang một bên, "Đi đi đi, ăn no cũng đừng cản đường."
Vẻ mặt Hàn Đông biểu cảm không thể chấp nhận, như thế nào bất kì ai từng thích tôi đều dùng thái độ ghét bỏ để biểu đạt yêu vậy?
Đang nghĩ ngợi, một người ghét bỏ khác của hắn cũng tới rồi.
Qua loa tính ra, Hàn Đông và Vương Trung Đỉnh đã nửa tháng không tiếp xúc thân mật. Đột nhiên vừa thấy mặt như vậy, Hàn Đông cũng không biết nên nói gì cho phải.
"Hây ~ "
Một bộ dạng ngốc manh tiếp đón.
Mặt Vương Trung Đỉnh không chút thay đổi, "Du Minh ở nhà sao?"
Hàn Đông căng thẳng trong lòng, lời đều nói không lưu loát.
"Anh... Anh cũng biết sao?"
"Vô nghĩa." Vương Trung Đỉnh trầm mặt, "Chuyện lớn như vậy tôi có thể không biết không?"
Hàn Đông thấy Vương Trung Đỉnh vẻ mặt không tốt, trong lòng không khỏi lo lắng cho Du Minh, vội vàng tiến lên thay Du Minh khuyên giải.
"Minh nhi người này a, não cậu ấy nói cho cùng có chút không giống với người khác, nghĩ vấn đề gì rất hay hiểu sai. Kỳ thật chưa chắc là suy nghĩ thật sự trong nội tâm, chẳng qua..."
"Tôi không muốn nghe em mò mẫm." Vương Trung Đỉnh ngắt lời Hàn Đông, "Em gọi Du Minh tới cho tôi là được."
Hàn Đông đẩy Vương Trung Đỉnh ra ngoài, "Có chuyện gì ta lên xe nói."
"Đây là chuyện của tôi với Du Minh, liên quan gì đến em." Vương Trung Đỉnh lại đẩy Hàn Đông ra.
Hàn Đông vừa nghe lời này càng không thể buông Vương Trung Đỉnh, dùng cả thân gặm lên khiến Vương Trung Đỉnh thở hồng hộc, hơi kém đem hắn làm ngay tại chỗ.
Tiểu hỗn đản, có thể để người ta yên ổn một lúc không?
Rốt cục, tiếng của Du Minh ở bên cạnh vang lên.
"Là tìm tôi sao?"
Hàn Đông kinh sửng sốt, một giọng điệu căng thẳng khuyên nhủ Du Minh: "Cậu đi ra làm gì? Nhanh chóng đi vào!"
Du Minh thèm không nhìn thẳng hắn, hỏi Vương Trung Đỉnh: "Có việc gì thế?"
Vương Trung Đỉnh gật đầu, "Tôi có lời nói với cậu."
"Vào đi." Du Minh trực tiếp mời Vương Trung Đỉnh vào phòng của mình.
Hàn Đông cũng muốn đi vào, kết quả cửa đóng lại phịch một tiếng ở trước mặt hắn.
Hắn còn lo lắng ghé vào cửa nghe lén.
"Hạ Hoằng Uy đã nói mọi chuyện cho tôi." Vương Trung Đỉnh nói.
Du Minh chậm chạp không mở miệng.
"Thân là bằng hữu của hắn, tôi nghĩ tôi cần phải thay hắn nói vài lời nói."
"Anh đừng nói, tôi không muốn nghe."
"..."
Hàn Đông ở ngoài cửa rũ xuống, náo loạn nửa ngày nói chính là việc này a? Sợ tới mức tôi còn tưởng rằng...
Tốt rồi, sợ bóng sợ gió một hồi.
Sau khi Vương Trung Đỉnh đi ra, Hàn Đông đã hoàn toàn khôi phục bộ dáng cà lơ phất phơ kia. Đầu lưỡi ở khóe miệng liếm liếm, ánh mắt du côn điên quét một vòng ở hạ thân Vương Trung Đỉnh.
Nếu đặt ở bình thường, Vương Trung Đỉnh đã sớm ghìm cổ hắn giải đến trên xe rồi.
Nhưng ngày hôm nay y kiềm chế, nghiêm trang hướng Hàn Đông nói: "Ngày mai thử vai phim mới, em và Lý Thượng sẽ có một buổi đánh giá trực tiếp, chuẩn bị tốt một chút."
Nghe nói như thế, ánh mắt Hàn Đông rốt cục khôi phục chính sắc.
"Đánh giá cái gì?"
Vương Trung Đỉnh nói: "Chính là tổng khảo sát năng lực của người liên quan đến nhân vật trong bộ phim."
Hàn Đông vừa nghe hai chữ "Khảo sát" cũng có chút sợ hãi, phải biết rằng tất cả các cuộc thi cho tới bây giờ hắn đều chưa từng đạt tiêu chuẩn. Nếu là chỉ thi kỹ năng diễn xuất thì không tính, chỉ sợ thêm một ít tri thức sát hạch chuyên nghiệp.
"Trước tiên lộ ra một chút thôi." Hàn Đông nhíu mày.
Vương Trung Đỉnh đặc biệt nghiêm chỉnh công minh, đương nhiên điều kiện tiên quyết là đối với vợ mình có trăm phần trăm tin tưởng.
"Đề không phải tôi ra, em hỏi tôi cũng vô dụng."
Hàn Đông chưa từ bỏ ý định, "Không phải anh ra? Không thể nào?"
"Sao vậy, em sợ?"
Hàn Đông lập tức hừ cười lớn, khoát cùi chỏ lên vai Vương Trung Đỉnh, "Em chỉ đùa anh thôi, đừng nói có chuẩn bị trước, ngẫu hứng phát huy cũng không có vấn đề gì."
"Vậy là tốt rồi."
Vương Trung Đỉnh vừa muốn lên xe, đã bị Hàn Đông túm dây lưng quần.
BẠN ĐANG ĐỌC
Phong Mang - Sài Kê Đản
LosoweMÌNH LƯU LẠI VỚI MỤC ĐÍCH CÁ NHÂN. CẢM ƠN. Thể loại: Đam mỹ, giới giải trí, sảng văn, HE Couple: Vương Trung Đỉnh x Hàn Đông Là một diễn viên quần chúng lại có chút tài xem tướng nên biết trước được tai họa mình sắp gặp nên một ngày Hàn...