Chương XXXVI: Reiko

473 47 26
                                    

Rin nằm trong phòng với khuôn mặt chán nản, kiếm nào vào dỗ cũng không được. Tình trạng này đã kéo dài được ba ngày nay rồi. Lại đúng dịp Mikazuki đi viễn chinh mới khổ. Từ đồ ngọt, game RPG mới phát hành đã mua bản quyền đến đủ thể loại Light novel, manga cũng không dỗ nổi Rin. Mitsutada than phiền với đội bếp:
- Chưa bao giờ tôi muốn Mikazuki - san ở nhà như bây giờ.....
- Bình thường chỉ muốn ngài ta đi quách luôn cho rảnh......
Hasebe càu nhau. Từ ngày chủ nhân đến, anh bị Mikazuki soán ngôi "Cuồng chủ nhân". Hôm nay Mikazuki đi thì chủ nhân lại chẳng cho ai lại gần.

Sau nửa tiếng, các Toudan lần lượt đi làm việc theo lịch phân công. Honmaru thoáng chốc trở nên yên lặng lạ thường. Rin trở mình, bỏ quyển sách trên bụng xuống rồi ngồi dậy. Đôi mắt cô hoàn toàn trống rỗng. Rin dọn lại mấy quyển sách và đĩa game cất lên kệ, đi về phòng. Cặp dây chuyền trên cổ đung đưa theo nhịp bước, đều tỏa sáng nhẹ nhàng. Cô thay bộ quần áo trên người thành một bộ Kimono màu trắng ngà cùng chiếc obi màu cam nhạt, xõa tung mái tóc đen dài đến eo. Rin cẩn thận vuốt lại phần mái che đi nửa khuôn mặt rồi mới đến cánh cổng thời gian.

- Đến thời kì Edo..... Thôi... thời kì Heian.....
Cô vừa lẩm bẩm vừa chọn lựa địa điểm. Đi xa một chút, mới không gặp người quen... Từ cánh cổng tỏa ra ánh sáng rồi bao trọn lấy Rin. Chưa đầy 1 phút, Rin đã đứng ở thời Heian. Khung cảnh đơn sơ, nhưng vẫn có sức sống. Cô bước đi trên con đường dọc thành phố, mắt ngắm nhìn cảnh vật.
- Yên bình quá....
Rin nhíu mày, bàn tay bất giác đưa lên nắm chặt cặp dây chuyền. Mải suy nghĩ, cô đụng phải ai đó và làm người ta đánh rơi túi đồ xuống đất. Rin cúi xuống, nhặt túi đồ lên và đưa cho người đó. Khoác trên mình bộ yukata nam màu đen với áo khoác ngoài đồng màu và mái tóc buộc cao, Rin nhận ra đó là một người con gái. Cô gái có khuôn mặt tao nhã, tay cầm quạt màu đen, chân đi tabi trắng và dép rơm. Theo sau cô gái là 6 khuôn mặt quen thuộc của Midare Kiwame, Kashuu, Hasebe, Manba, Yasusada và Honebami.

- Không phải người ở đây..... Và là Saniwa...
Rin nhanh chóng đưa lại chiếc túi cho cô gái:
- Xin lỗi....
- Khoan đã!
Cô gái túm lấy tay áo kimono của Rin ngay khi cô vừa đi vụt qua. Thấy chủ nhân có hành động lạ, các Toudan của cô gái lập tức thủ thế, mắt gườm gườm nhìn Rin. Đáp lại họ, Rin vẫn trưng ra một đôi mắt vô hồn:
- Phiền cô bỏ tay ra.....
- Cô.... không thuộc về thời kì này.
Cô gái đó chỉ vào cặp dây chuyền trên cổ Rin, nói. Hasebe nghi ngờ:
- Chủ nhân.... không thuộc về nơi này, chẳng lẽ là kẻ địch sao?
- Chủ nhân, xin ngài hãy ra lệnh.
Midare tuốt kiếm, sát khí bắt đầu tỏa ra. Vẫn chất giọng đấy, Rin nhắc lại:
- Phiền cô bỏ tay ra....
- Chủ nhân, cô gái này... có gì đó không ổn.
Yamanbagiri nói nhỏ vào tai chủ nhân của mình. Anh nhận thấy trong cơ thể của cô gái đứng trước mặt anh đang nuôi dưỡng một thứ gì đó rất kinh khủng.

Đúng lúc đó thì tiếng nhạc ở đâu vang lên. Rin cúi đầu:
- Thứ lỗi....
Cô vén nhẹ tóc, để lộ ra chiếc máy liên lạc đang gài trong tai. Rin chấp nhận cuộc gọi:
- Có việc gì sao?
- Chủ nhân, ngài đang ở đâu đó?
- Heian...
Rin đáp gọn lỏn rồi cúp máy. Cô gái kia bật cười:
- Đúng như tôi đoán. Xin hỏi là Saniwa của bản doanh nào vậy?
- Rin Shiyurika, Saniwa của bản doanh Heiwa nằm ở phía Tây server Bizen no Kuni. Hân hạnh gặp mặt.
- Tôi là Natsume Reiko, Saniwa của bản doanh Seishi chực thuộc server Higo no Kuni. Đây là các Toudan của tôi, chắc cô đã biết.
Rin cúi đầu chào. Midare cất thanh kiếm, gãi đầu:
- Xin lỗi vì đã vô lễ ạ.
- Không sao. Ta hiểu mà.
- Chắc cô cũng đi thám hiểm giống tôi hả? Các Toudan của cô đâu?
Reiko vui vẻ hỏi. Rin nghiêng đầu:
- Tôi đi một mình. Chỉ là tham quan chút thôi.
- Sẵn tiện thì cô muốn qua bản doanh tôi chơi chứ?
- Được sao? Vậy thì tốt quá. Cảm ơn cô nhé.
Rin bật cười. Các Toudan nhà Reiko đứng đơ một lúc. Yasusada kéo nhẹ tay áo Reiko, nói nhỏ:
- Trông ngài ấy khác hoàn toàn lúc nãy....
- Có hả? - Reiko hỏi lại.
- Thật mà! Vừa nãy vô cảm hơn....

Touken Ranbu - Cuộc sống thay đổi từ đó.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ