Chương 6: Thân mật

505 11 0
                                    

  Editor: demcodon

Hoắc An Lăng nhìn cây nấm đầu hình tròn kia sửng sốt một hồi lâu mới chậm nửa nhịp mà kịp phản ứng lại —— cũng đúng thôi, mặc dù A Thập bây giờ biểu hiện như là một đứa bé nhưng mà thân thể của y thật sự đã là người trưởng thành rồi.

Nếu là người trưởng thành rồi thì loại chuyện như vậy cũng là bình thường thôi.

Hoắc An Lăng nhìn xem đôi mắt trông mong của A Thập nhìn mình chằm chằm, hít sâu một cái —— đây là muốn mình làm cho y ra hả?

Cũng đúng, hiện tại A Thập căn bản không có khả năng có tri thức về phương diện này.

Cho rằng hai đại nam nhân không có gì kinh khủng hay xấu hổ nên Hoắc An Lăng chỉ hơi làm một chút xây dựng tâm lý rồi duỗi tay vào trong nước —— A, cái đầu cũng không nhỏ nhỉ, bất quá so với mình vẫn là kém một chút.

Nam nhân đều thích "ganh đua so sánh" ở phương diện này.

Hoắc An Lăng cho là mình thắng nên tâm tình rất tốt, hắn kéo đầu A Thập dựa vào ở trước ngực mình để tránh đến lúc đó không có chú ý tới đụng phải cái chân kia của A Thập trên tay. Sau đó lúc A Thập mang một chút kinh ngạc lại lập tức trở nên vô cùng tín nhiệm dưới động tác ánh mắt.

Nói thật ra thật ra trước kia Hoắc An Lăng cũng không phải chưa từng có xem qua người khác làm, nhưng chỉ dùng "năm ngón tay cô nương" của mình giúp người khác, chuyện này còn là lần đầu tiên.

Bất quá, dường như cũng không ghét?

Hoắc An Lăng ma xui quỷ khiến đổi đối tượng tùy tiện thành một hán tử ở trong thôn rồi rùng mình một cái. Sau đó rất nhanh đổi thành người rất tốt như Kỷ phu tử, phát hiện vẫn là rất kháng cự —— quả nhiên là bởi vì nguyên nhân mình bây giờ đang giúp A Thập hả?

Hoắc An Lăng nghĩ đến có chút loạn xì ngầu, động tác trên tay cũng không dừng lại.

"Ưm... ưm... thật thoải mái đó A Lăng..." Dường như là bị hầu hạ đến thoải mái nên A Thập tựa ở trong ngực của Hoắc An Lăng giống như con mèo con uống sữa thỏa mãn mà rầm rì, còn thỉnh thoảng cọ cọ ở trong ngực của Hoắc An Lăng.

Không biết như thế nào lại nghe được tiếng mềm mại của A Thập làm cho Hoắc An Lăng cảm giác mình giống như cũng có một chút...

Chuyện đó và ngáp sẽ lây bệnh ư?

"A..., đau..." Dường như là bởi vì Hoắc An Lăng thất thần mới không cẩn thận nắm mạnh một chút. A Thập vội vàng giật giật, ủy ủy khuất khuất nói.

"Thật xin lỗi." Hoắc An Lăng nhìn gương mặt kia của A Thập bởi vì mang theo dục vọng được thỏa mãn mà lộ ra khuôn mặt càng trở nên tinh xảo xinh đẹp, bỗng hắn vô ý thức mà hôn khẽ một cái lên trán của đối phương, sau đó hai người đều sửng sốt.

"Hở, cái kia, ta không phải..." Hoắc An Lăng hơi luống cuống chân tay, chỉ là hắn hiện tại còn đang nắm tiểu bảo bối của A Thập, bộ dạng thấy thế nào cũng không có sức thuyết phục.

Ngược lại A Thập hoàn toàn không có cảm thấy có cái gì là lạ, y cảm thấy lúc Hoắc An Lăng vừa mới hôn y có loại cảm giác rất ấm áp rất ngọt ngào.

Dường như đối với loại cảm giác này vừa yêu thích lẫn tò mò nên A Thập trực tiếp đưa mặt đến trước mặt Hoắc An Lăng: "Hôn lại hôn... hôn hôn thật thoải mái... ưm, động động."

Vừa nói A Thập còn rất "đại gia" chỉ huy "năm ngón tay cô nương" của Hoắc An Lăng tiếp tục công việc.

Đợi đến lúc Hoắc An Lăng rốt cục hầu hạ A Thập thoải mái xong thì hắn cúi đầu nhìn xem sắc mặt của A Thập đỏ bừng, khóe miệng mỉm cười, vẻ mặt thỏa mãn mà dựa vào trong ngực của mình. Sau đó lại vụng trộm nhìn qua quần rộng thùng thình của mình đều che không được một chỗ...

Thật đúng là như "lây bệnh" giống như ngáp rồi.

"Ưm, lại làm một lần nữa đi A Lăng..." Nếm được loại ngon ngọt lâng lâng này A Thập ăn tủy trong xương mới biết vị từ từ nhắm hai mắt hừ hừ.

"Nước cũng lạnh rồi, chuyện này không thể làm nhiều sẽ không tốt cho thân thể!" Hoắc An Lăng cũng không có ý định tự mình nghẹn lấy phục vụ một lần nữa cho A Thập.

Bất quá mình giúp A Thập thì có phản ứng... chẳng lẽ mình thật ra là thích nam nhân hả? Từ rất lâu trước kia vẫn không biết mình rốt cuộc là thích nữ tử hay là thích nam nhân, Hoắc An Lăng có chút rối rắm suy nghĩ.

Đang suy nghĩ miên man thì Hoắc An Lăng đột nhiên cảm thấy cái trán ấm áp, giương mắt thì thấy bộ dáng A Thập bỉu môi cười tủm tỉm: "Hôn hôn rất thoải mái đó." Nói xong còn mở hai tay ra, không chút nào để ý bộ dáng trơn bóng của mình ra hiệu cho Hoắc An Lăng ôm y vào giường.

Hở, vẫn là thuận theo tự nhiên đi, mình nhất định là rất lâu không có thỏa mãn dục vọng cho nên thần kinh não có chút rối loạn rồi.

* * *

Sủng PhuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ