Editor: demcodon
Từ đó về sau dường như Cửu Tranh và Kỷ Diệu đều chưa từng gặp mặt. Dù cho Kỷ Diệu có việc tìm Cửu Tranh, gặp được cũng là gã sai vặt của Cửu Tranh "Tiểu thiếu gia đi ra ngoài rồi", "Tiểu thiếu gia đi du ngoạn với Thập nhị hoàng tử", "Tiểu thiếu gia đã nghỉ ngơi", vv...
Một năm về sau, Cửu Tranh ở đêm trước hôn lễ của Kỷ Diệu đại khai sát giới*, vô luận là thị nữ hay là gã sai vặt chỉ cần người ngăn cản ở trước mặt hắn thì tất cả đều bị chém giết!
(*Đại khai sát giới: xuống dao giết người, thỏa sức chém giết.)
Không chỉ có Cửu Tranh, còn có những hắc y nhân hắn dẫn dắt kia, trên cơ bản đem Cửu gia trên dưới rửa máu.
Mà Cửu Tranh thì mang theo kiếm nhỏ máu đến gần khuê phòng nữ nhân kia, ở dưới tình huống nữ nhân kia biểu tình hoảng sợ trực tiếp lột bỏ da mặt nàng, chậm rãi lột lăn qua lăn lại băm nữ nhân phải kêu rên.
"Tranh nhi!" Kỷ Diệu nghe tin mà đến nhìn thấy cả người Cửu Tranh đẫm máu, trong mắt hiện lên một tia thâm trầm đau xót, nhưng lập tức đổi thành tràn đầy ngọn lửa tức giận: "Đệ sao có thể, sao có thể làm tẩu tử tương lai của đệ..."
Lông mi Cửu Tranh hơi hơi rung động bỗng nhúc nhích ngẩng đầu, hờ hững mà nhìn Kỷ Diệu: "Tẩu tử? Cửu Tranh ta không có đại ca, lúc nào lại có một "tẩu tử" nhỉ?"
Nữ nhân kia trước khi chết phun trào máu tươi bắn đến trên mặt Cửu Tranh, vừa lúc ở phía dưới mắt phải hình thành một đường vết máu, xa xa nhìn lại dường như một giọt huyết lệ lăn xuống.
Kỷ Diệu nghe được lời này hắn nói đồng tử đột nhiên co rụt lại.
"Nếu là Cửu gia, như vậy tự nhiên phải do ta Cửu Tranh đến kế thừa. Kỷ Diệu, rất cảm tạ ngươi mấy năm này ra sức vì Cửu gia, ta sẽ để lại cho ngươi toàn thây."
Tiếng nói vừa dứt thì Cửu Tranh đã tiến lại gần trước mặt Kỷ Diệu, giây lát sau đã đánh gãy gân tay gân chân Kỷ Diệ. Lúc nhìn thấy Kỷ Diệu nằm ở trên mặt đất, mặt hắn nóng bỏng không biểu tình dùng kiếm đâm vào ngực Kỷ Diệu.
Cho dù chết Kỷ Diệu cũng phải chết ở dưới tay Cửu Tranh hắn. Cho nên khi nhìn thấy Kỷ Diệu bị một thuộc hạ của hắn cứu đi thì Cửu Tranh nhìn bóng dáng kia biến mất ở trong bầu trời đêm đen tối âm u nghiêm mặt phát ra lệnh truy sát.
Vì ích lợi của mình hắn cái gì cũng có thể từ bỏ, huống chi chỉ là một mối quan hệ không hề huyết thống, giữ lại máu hạ nhân gọi là "ca ca"! Kỷ Diệu bất quá là một nhi tử hạ nhân, Cửu gia những năm gần đây đối xử với y giống như là đại thiếu gia, cung cấp ăn uống tốt nhất đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Cửu Tranh đã hiểu, sở dĩ một mảnh thiệt tình của hắn sẽ bị người chà đạp bất quá là bởi vì mình không có quyền lực mà thôi. Ở trước quyền lực tất cả đều là mây bay.
Đúng vậy, hắn cũng không để ý Kỷ Diệu muốn ở bên nữ nhân nào hoặc là người nam nhân nào, chuyện này cũng không quan trọng, quan trọng là hắn muốn tự tay mình cầm quyền lực, chỉ có khống chế quyền lực Cửu gia thực tế ở trong tay mình thì Cửu Tranh hắn mới có giá trị của mình.
Ai kêu Kỷ Diệu lại không có mắt đi kết giao với Nhị hoàng tử không làm việc đàng hoàng kia, những người này nên cảm tạ hắn mới đúng. Nhị hoàng tử kia giá áo túi cơm làm sao có thể sẽ có hi vọng trèo lên trên đế vị chứ? Giải quyết Kỷ Diệu thì tương đương với chặt đứt quan hệ Cửu gia và Nhị hoàng tử, xem hắn hiện tại mang đến cho Cửu gia bao nhiêu vinh quang!
Nếu là còn để cho Kỷ Diệu làm đương gia chỉ sợ là bọn hắn đã sớm toàn bộ trở thành vong hồn dưới đaotrước khi tân hoàng đăng cơ rồi!
Lúc tỉnh mộng tỉnh thì sắc trời đã sáng. Bởi vì mùa đông nên phần lớn lá cây đều rụng xuống, chỉ là sáng sớm sương mù đậm đặc cho dù là ánh mặt trời cũng không thể mang cho mình vài tia ấm áp. Nhưng thân thể cũng vì tối hôm qua sau khi uống chén thuốc kia tốt hơn nhiều. Cửu Tranh thích mang chút viên thuốc kỳ lạ quý hiếm cổ quái ở trên người, nhưng lại không có thuốc trị thương bình thường. Nếu không phải buổi tối hôm qua có chén thuốc kia thì Cửu Tranh thật đúng là có loại ảo giác mình sẽ nằm ngủ ở chỗ này.
Hai ngày sau đó Cửu Tranh lại lên đường, nhưng đại khái là bởi vì thân thể cũng không có khỏi hẳn nên hắn cũng không có cưỡi ngựa mà là tạm thời dựa vào xe ngựa thay đi bộ.
Cửu Tranh dựa vào trong xe ngựa mỏi mệt nhắm mắt lại, đại khái là đêm hôm đó vô tình lập lại mọi chuyện một thời gian ngắn; thế cho nên hiện tại bất luận là ban ngày hay đêm tối chỉ cần hắn nhắm mắt ngủ hoặc là thất thần một lát sẽ nhớ tới những đoạn ký ức vụn vặt kia.
Lặp lại nhiều nhất chính là hình ảnh Kỷ Diệu đã từng dẫn theo mình mò cá bắt tôm và cuối cùng Kỷ Diệu không chút nào phản kháng mà tùy ý mình đánh gãy gân tay chân của y. Lúc lợi kiếm đâm vào trái tim của y thì dùng ánh mắt phức tạp nhìn mình.
Một chốc lát tỉnh táo một lát mơ hồ mà Cửu Tranh cúi thấp đầu xuống đắm chìm ở trong chuyện cũ mơ mơ hồ hồ mà suy nghĩ, bàn tay không tự giác mà đè xuống chỗ trái tim của mình —— thật là kỳ quái, rõ ràng lúc trước đau đớn và oán hận đau khổ tột cùng, hôm nay có lẽ trong lòng lại thật không có ý hận.
Mà ngay cả gặp lại người nam nhân kia trong miệng nói muốn "giết ngươi" hoặc là "hận chết ngươi" đều càng có rất nhiều là một loại thói quen cho phép.
Là... buông xuống sao? Không.
Cửu Tranh còn có thể cảm giác được mình khi đối mặt với Kỷ Diệu thì tình cảm dao động. Có lẽ hắn là đang trốn tránh...
Đúng vậy, trải qua nhiều đen tối và trắc trở như vậy lớn lên thành Thừa tướng Cửu Tranh nước Cảnh có lẽ chỉ là đang trốn tránh nam nhân sẽ làm cho hắn sinh ra dao động. Hắn không còn là tiểu hài tử, có lẽ hoặc nhiều hoặc ít hiểu rõ đối phương đối với mình nhục nhã cũng không phải xuất phát từ ý trước đó.
Nhưng mà vậy thì sao chứ? Phản bội chính là phản bội. Từ lúc y lời ngon tiếng ngọt dịu dàng săn sóc nữ nhân kia thì y đã không xứng dù có được hắn sẽ đoạt hết tất cả.
Cho dù... hắn hiện tại cũng không phải hận y như vậy.
Đây là bệnh chung phần lớn của người, nộ diễm ở dưới hận không thể phanh thây xé xác người, nhưng phẫn nộ ngốc lại lâu cũng sẽ có thời kì làm lạnh, đợi sau khi làm lạnh sẽ cảm thấy kỳ thật tất cả cũng không phải thật sự không còn thừa đường sống.
Mà Cửu Tranh đã có thời kì gần mười năm làm lạnh.
* * *
Trong lúc Cửu Tranh cố gắng hội hợp với những người khác thì Hoắc An Lăng lại trôi qua vô cùng thoải mái.
Năm mới tới gần, Hoắc An Lăng chuẩn bị mang toàn bộ phủ Tướng quân đều bôi thành màu đỏ, kết quả bị Thẩm vương gia không hề lễ nghi mà chống nạnh răn dạy —— rõ ràng trước kia thẩm mỹ thưởng thức của A Lăng còn rất bình thường, sao mấy năm không gặp thì thấy vặn vẹo thành cái dạng này?
BẠN ĐANG ĐỌC
Sủng Phu
RandomTác giả:Sa Đề Nguồn:DĐ Lê Quý Đôn Thể loại: Xuyên không, đam mỹ, cung đình, sủng, 1x1 Converter: vnsharing.site Editor - beta: đêmcôđơn Tình trạng sáng tác: Hoàn 84 chương [81 chương chính văn + 3 chương ngoại truyện] Nhân vật chính: Hoắc An Lăng...