Editor: demcodon
"Ai?! Lấy Mặc Lâm qua cửa?!" Dương đế sửng sốt một chút, dáng ngồi vốn biếng nhác lập tức chỉnh ngay ngắn. Sau đó nhìn dao động trên mặt Hoắc An Lăng và Thẩm vương gia một chút, sau một hồi không nói lời nào. Cuối cùng mới không cam lòng nói: "Hai người đều là nam nhân, vì sao không thể là Mặc Lâm lấy khanh?"
Làm huynh trưởng tự nhiên là hy vọng đệ đệ của mình "chiếm tiện nghi". Mặc dù Dương đế biết rõ đệ đệ mình tuyệt đối không có thực lực có thể áp đảo Hoắc An Lăng.
Thẩm vương gia nghe được hoàng huynh mình nói như vậy mặt đều đỏ lên: "Như vậy không tốt sao... A Lăng cũng là nam nhân mà, hơn nữa hắn lại lập đại công như vậy..."
Kỳ thật nhiều năm trôi qua như vậy Thẩm vương gia sớm đã buông tha phản công, cũng buông tha cho cái gọi là "chủ nghĩ các ông" —— ưm hừ, dù sao A Lăng hầu hạ y cũng rất thoải mái, y mới không cần phí nhiều sức lực mà đi làm những chuyện này đâu.
Hoắc An Lăng nhéo nhéo tay của y trịnh trọng nói: "Nếu cần thiết phải nói như vậy ta nguyện ý." Là gả hay lấy đều không sao cả, chỉ cần có thể ở bên A Thập những chuyện khác với hắn đều không quan trọng. Hơn nữa, chỉ cần cam đoan địa vị trên giường sừng sững không ngã thì những danh phận gì không quan hệ nhiều lắm —— mặc dù ở dưới Hoắc An Lăng nhìn thấy Đại tướng quân phu nhân và Thẩm vương phi này hai cái rõ ràng người phía trước muốn cho hắn dễ nghe một chút.
Dương đế thấy Hoắc An Lăng rõ ràng không chút do dự gật đầu tiểu nhân trong lòng sờ sờ cằm —— Tễ nhi nói quả nhiên đúng vậy, Hoắc ái khanh quả nhiên đối với Mặc Lâm nhà y là mối tình thắm thiết! Một người nam nhân lãnh khốc mạnh mẽ vậy mà nguyện ý vì Mặc Lâm nhà y làm đến nước này thật sự là quá làm cho y cảm động!
Khụ, y kiên quyết không thừa nhận chờ sau khi hai người bọn họ thành thân đã không cần lo lắng người mình thích luôn bị "thảo luận quân lương", "thảo luận thu thuế", "thảo luận XX" linh tinh chuyện "câu" đi. Cho nên nói, nếu như không phải không phù hợp với bản tính Dương đế thì y quả thật muốn vui mừng mà rơi lệ.
Hoắc An Lăng trả lời làm cho Thẩm vương gia hơi mờ mịt, y cầm tay Hoắc An Lăng hỏi hắn: "A Lăng, huynh nói chính là sự thật?"
Hoắc An Lăng dịu dàng nói: "Ta nghe lời chàng, chàng quyết định như thế nào ta đều không có ý kiến."
Thẩm vương gia đầu tiên là đôi mắt sáng ngời, sau đó không biết nghĩ tới điều gì khóe miệng lộ ra một nụ cười tươi: "Không được, ta vẫn là làm Tướng quân phu nhân đi, trở thành Thẩm vương gia nhiều năm như vậy thay đổi thân phận cũng tốt."
Dương đế yên lặng một chút lại liếc nhìn Hoắc An Lăng dường như đã nghe ra ý trong lời nói của Thẩm vương gia, sau một hồi y mới nói: "Một khi đã như vậy, như vậy chờ cho đại quân trở về ta lập tức tứ hôn cho hai người."
* * *
Buổi tối một ngày trước khi đại quân nước Cảnh về kinh, Hoắc An Lăng không thể không từ kinh thành lui về quân doanh đại quân đóng quân ở ngoài thành đang nhìn chằm chằm trong bốn tia mắt của Mặc Thủ và Sư Khanh trong ánh mắt "ngươi vô tình vô nghĩa vô cớ gây chuyện sự", trên mặt hờ hững kỳ thật trong lòng mồ hôi chảy ròng ròng mà đổi chiến bào chủ soái —— nếu đã oán niệm với mình như vậy, vậy mình dứt khoát sau lần này từ quan quy ẩn thôi.
Mặc dù ý nghĩ này chỉ là chợt lóe thoáng qua rất nhanh đã bị Hoắc An Lăng đè ép xuống, nhưng cũng để lại dấu vết ở trong lòng Hoắc An Lăng.
Ngày hôm sau, Hoắc An Lăng cưỡi con ngựa cao to đi đằng trước quân đội, hai bên đường đi đều là mọi người đến chào đón. Mặc dù bọn họ đều là dân chúng bình thường nhưng mà cũng không ngại bọn họ hoan hô vì quốc gia cường thịnh. Đặc biệt là nhìn thấy thanh danh lan xa, từ "Sát thần" chuyển biến thành "Chiến thần" Hoắc đại tướng quân, không chỉ có là thiếu niên thiếu nữ còn trẻ hoài xuân, chính là các bác gái đại thẩm đã thành thân cũng nhịn không được đỏ mặt, hai mắt sáng lấp lánh nhìn nam nhân cao lớn lạnh lùng kia hoan hô.
"Hừ, đểu." Bên đường trên cửa sổ nhã gia một tửu lầu truyền đến giọng người nào đó hâm mộ ghen ghét oán hận.
"Phụ vương, cái gì là "đểu" vậy?" Bánh bao nhỏ Kiều Niên đang dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Hoắc An Lăng, cũng theo đám người đang hoan hô quay đầu vẻ mặt hiếu kỳ.
Bánh bao nhỏ Đường Khê nghe được bánh bao nhỏ Kiều Niên nói chuyện dựa vào bên cạnh nhóc cũng đang ghé vào cửa sổ cũng xoay đầu lại tò mò nhìn Thẩm vương gia.
"... Thì như phụ thân con đó!" Thẩm vương gia thấy thiếu niên thiếu nữ lại có gan lớn một đường đi theo, cố ý chen đến bên cạnh Hoắc An Lăng. Nếu không phải có người nha môn ngăn cản phỏng đoán muốn chạy tới ôm lấy chân ngựa —— dáng vẻ không khỏi hơi nghiến răng nghiến lợi tức giận nói.
Bánh bao nhỏ Kiều Niên ngồi chồm hỗm ở trên ghế cao chân ngắn nhỏ giật giật, quay đầu ôm lấy bánh bao nhỏ Đường Khê non mềm lại ngon miệng —— không xong, có sát khí!
* * *
Đối với Hoắc An Lăng lần này mang theo đại quân về triều thu hoạch lớn nhất cũng không phải là loại hư danh bị phong định quốc hầu này, quan trọng nhất là hắn lập tức có thể ôm người yêu về!
Cũng không phải hắn không ôm chí lớn, mà là ở xã hội hiện đại lăn lê bò lết nhiều năm như vậy hắn sớm đã nếm thử mấy lần cuộc sống đỉnh cao và huy hoàng, bằng không hắn cũng sẽ không cuối cùng lựa chọn trở thành một gã giữ trật tự đô thị nhỏ bình bình đạm đạm vượt qua ngày tháng còn lại của mình.
Vốn dĩ hắn tòng quân kiếm vinh dự chính là vì người yêu của mình, hôm nay mục đích đã đạt được tự nhiên là vô cùng mừng rỡ. Chỉ là làm cho hắn nghẹn khuất chính là hoàng gia thành thân còn muốn phức tạp hơn lúc trước hắn và A Thập thành thân, để cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là tân nhân hoàng gia ở trước hôn lễ vô luận nam nữ cũng không thể gặp mặt!
BẠN ĐANG ĐỌC
Sủng Phu
RandomTác giả:Sa Đề Nguồn:DĐ Lê Quý Đôn Thể loại: Xuyên không, đam mỹ, cung đình, sủng, 1x1 Converter: vnsharing.site Editor - beta: đêmcôđơn Tình trạng sáng tác: Hoàn 84 chương [81 chương chính văn + 3 chương ngoại truyện] Nhân vật chính: Hoắc An Lăng...