Chương 39: Hoa cô

2.6K 207 26
                                    


Nam Cung Nhã âm thầm thương tâm, đột nhiên nghe được ngoài cửa sổ có tiếng cười, nhất thời kinh hách.

"Là ai... Ai ở bên ngoài?"

Trả lời nàng là một tiếng cách nhỏ, tiếp theo cửa sổ mở ra, từ bên ngoài tiến vào một người.

Phải biết rằng lần này Nam Cung Nhã ở trên tận lầu ba của khách điếm. Các lầu bên trong Vân Cẩm thành xây so với những nơi khác cao hơn một chút. Tầng ba ở nơi này tương đương với tần bốn tầng năm ở địa phương khác. Mà khách điếm này ở ngã tư đường náo nhiệt, người này thế nhưng có thể xông vào, còn không có người phát hiện.

Thật có chút đáng sợ.

Nam Cung Nhã tinh tế đánh giá.

Vừa thấy người này, nàng liền ngây người.

Nam Cung Nhã xuất thân thế gia, không biết gặp qua bao nhiêu mĩ nhân, kiến thức coi như bất phàm, nhưng đột nhiên nhìn thấy cô gái này hiện ra trước mắt, vẫn là bị vẻ xinh đẹp hấp dẫn ánh mắt.

Nàng mặc một thân váy dài yên hồng (đỏ son), nhưng không giống Công nghi Ngưng đem màu đỏ ăn mặc xinh đẹp, bất giác khiến người ta cảm thấy diễm lệ hoặc mị hoặc. Người khác mặc đồ đỏ, đều là lấy đỏ tton người, mà nữ tử này mặc đồ đỏ lại giống như lấy khí chất cải biến màu đỏ kia, khiến mặc ra một loại cảm giác kỳ dị, vốn không nên có ở trên màu đỏ...

Vẻ đẹp phiêu dật, nhẹ nhàng.

Về phần tuổi của nữ tử này, Nam Cung Nhã có diểm đoán không ra, nhưng nhìn kiều tóc của nàng, khí chất... Còn có ánh mắt, như thế nào cũng chắc chắn là người đã hơn ba mươi.

Nghĩ như vậy, Nam Cung Nhã lại bị dọa rồi.

Nữ tử trước mắt nếu thật sự là hơn ba mươi tuổi, như vậy, nàng cũng đem dung mạo cùng dáng người bảo dưỡng thật quá tốt. Chỉ nhìn vẻ bề ngoài, cũng nữ tử hai mươi không khác gì nhau.

Nhưng kỳ quái nhất chính là, nữ tử này tuy cả người tràn ngập yêu dị, nhưng cố tình Nam Cung Nhã lại đối nàng sinh ra một cảm giác quen thuộc cùng thận cận.

Nam Cung Nhã còn đang ở bên kinh nghi bất định, còn nữ tử kia lại nở nụ cười. "Trên mặt ta có gì sao? Nhìn lâu như vậy."

"Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?" Nam Cung Nhã cẩn thận hỏi han.

"Ta?" Nữ tử nhướng mày lên nói: "Ta chính là người qua đường, ừm... Ta cũng không có tên, tất cả mọi người đều gọi ta Hoa cô, ngươi tạm thời cũng gọi như vậy đi."

"Hoa cô?" Nam Cung Nhã nghĩ lại, thật sự đối với tên này không có ấn tượng.

"Đúng vậy nha."

Hoa cô lai cười, dưới chân đột nhiên hướng về phía trước đạo từng bước. Nam Cung Nhã còn chưa kịp thấy rõ chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy bóng người trước mắt nhoáng lên một cái. Đến khi kịp phản ứng lại thấy cổ tay của mình bị nắm, cả người mất hết khí lực, choáng váng.

"A? kỳ quái."

Hoa cô thì thầm một tiếng.

Nam Cung Nhã mơ mơ màng màng, theo bản năng kêu môt câu: "Thả... Buông..."

[BHTT - Edit][Hoàn] Diệp quải đông nam chiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ