Chương 41

3.4K 49 1
                                    

Lệ Trọng Mưu thản nhiên xoa đầu Đồng Đồng, cười khẩy: “Cảm ơn đã khen ngợi.”

Đồng Đồng sung sướng cười híp hai mắt, Lệ Trọng Mưu ngược lại hoàn toàn, trưng ra bộ mặt lạnh tanh.

Lâm Kiến Nhạc nhìn cảnh này, yên lặng thở dài. Haiz, chẳng biết Lệ Trọng Mưu muốn cái gì nữa, mất bao nhiêu tâm kế chinh phục Ngô Đồng.

Ai ai cũng nói Lệ Trọng Mưu và Trương Mạn Địch tình cảm mặn nồng. Boss làm thế này, chỉ khiến cả hai người phụ nữ đều tổn thương mà thôi.

*******************************

Theo sau là chiếc xe do Hướng Tá lái, Ngô Đồng ngồi ghế phụ, anh nhìn qua cô: “Ngày mai em thích đi chơi ở đâu? Anh thuộc New York như lòng bàn tay rồi, có thể làm hướng dẫn viên du lịch miễn phí cho em.”

Ngô Đồng hít sâu, trả lời: “Nếu không phải bất đắc dĩ, tôi cũng không nhờ anh diễn cùng.”

“Em đây là muốn từ chối anh có phải không? Muốn đuổi anh về HongKong à?”

Hướng Tá hỏi trực tiếp như thế, Ngô Đồng không biết nên trả lời thế nào.

“Không, tôi chỉ muốn nói chân thành xin lỗi, còn có, cảm ơn.”

Rất xin lỗi vì đã lợi dụng anh.

Cảm ơn vì không nói với tôi, rằng anh yêu tôi…

Hai chiếc xe nối đuôi nhau đi tiếp con đường phía trước, sau đó Ngô Đồng nhìn thấy, chiếc xe kia rẽ sang trái, còn xe cô rẽ sang phải.

Cả quãng đường không ai nói nữa, xe dừng trước cửa khách sạn, Hướng Tá định mở cửa cho Ngô Đồng xuống xe thì bị ngăn lại. Anh nắm chặt tay lái: “Uhm… Buổi tối… chúng ta sẽ liên lạc chứ?”

Cô gật đầu.

Nhìn theo chiếc xe của Hướng Tá dần biến mất, rốt cục Ngô Đồng không cần giả vờ, cô nặng nề thở dài.

*************************************

Lâm Kiến Nhạc vào sảnh khách sạn, liếc mắt liền thấy Ngô Đồng. Hình như cô đang bực tức chuyện gì đó với người quản lí. Không khí có vẻ không hòa hảo cho lắm, Ngô Đồng nhìn Lâm Kiến Nhạc đột ngột xuất hiện, nhíu mày, nhìn anh đầy nghi ngờ.

Lệ Trọng Mưu đưa Đồng Đồng đi gặp bà nội, chẳng lẽ Lâm Kiến Nhạc không đi theo ư?

Lâm Kiến Nhạc nhìn xung quanh, xác nhận không thấy Hướng Tá đâu, anh tự hiểu mọi chuyện sẽ dễ dàng giải quyết hơn.

Ở New York, Hướng Tá có nhà riêng, tất nhiên sẽ không đi cùng Ngô Đồng, còn Ngô Đồng chắc chắn sẽ không nhờ vả Hướng Tá – có lẽ Lệ Trọng Mưu đã đoán được tất cả?

Lâm Kiến Nhạc lòng thấy thương cảm cho số phận Ngô Đồng nhưng ngoài mặt vẫn phải nở nụ cười, hướng cô đề nghị: “Phòng Tổng giám đốc ở tầng cao nhất, không thiếu phòng đâu, không bằng cô Ngô chấp nhận ngủ một đêm. Thế nào?”

Người quản lí sao lại khăng khăng chuyện hết phòng chứ? Hơn nữa Ngô Đồng còn thấy anh ta nháy mắt với Lâm Kiến Nhạc. Cô có cảm giác kì quặc, giống như mình đang bị lừa vậy.

Lưu Luyến Không Quên - Lam Bạch SắcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ