"Ọt....ọt" ,anh ngồi trên giường mà cái bụng cứ kêu không ngừng, haizzzz đói quá đi
Chán nản anh đi vòng vòng trong phòng rồi mở cửa bước ra để uống nước
*cạch*
"Xong rồi, lại dọn dẹp đi đứng đó làm gì" ,hắn thấy anh ra liền ra lệnh.
"Em dọn được mà" bé con lên tiếng
"Nhanh" hắn liếc anh
Anh bước tới bàn ăn cười với Minie ý bảo anh không sao đâu. Trên bàn còn dư lại mấy miếng thịt xào cùng dĩa rau, anh nhìn nhìn rồi quyết định cất một bên. Sau khi dọn dẹp xong, mọi người vào phòng hết thì anh mới từ từ ngồi xuống bàn lục cơm nguội và lấy dĩa rau cùng thịt dư lúc nảy ra ăn.
Haizzzzz, bọn họ lại không ăn rau nên mới còn dư nhiều như vậy. Cơm rau nguội lạnh nhưng không ăn thì lấy gì mà ăn, đổ vào tô chang thêm nước lã vào ,anh ăn ngấu nghiến như thể mình đang ăn một thứ gì đó rất ngon lành và xa xỉ.Lâu lâu còn cười vu vơ vì hôm nay được ăn thịt nữa.
Ăn say mê, anh nào biết phía sau cánh cửa đối diện bàn bếp là đôi mắt ngấn lệ cùng trái tim đã không còn chỗ vá vì đã quá rách nát.
*cạch*
"Hơ, ie ao ậy" bất ngờ bị ôm anh ngước lên nhìn khi miệng đầy cơm , là YoonGi
"Hyung... "
Lời nói không trọn vẹn,cảm xúc đã dâng lên cao không kiềm lại được khi thấy người mình yêu ăn uống như vậy.
"Ực, Gie sao vậy"
"Hyung, nói em nghe. Anh có thật sự hạnh phúc khi buông bỏ không? "
"Anh....không biết"
"Yên tâm mà ở bên em lần này có được không anh. Tin tưởng em lần nữa thôi"
"Anh..... "
"Anh không trả lời cũng không sao, chỉ cần yên ổn giao bản thân cho em là được rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Uất 🍀 [Longfic]
Fanfiction"Hạnh phúc là gì, tôi không biết" "Chúa trời, xin ngài hãy mang con theo với. Con đau khổ quá. " "Tạm biệt tình yêu của em" ? Namjin NamKook Nammin Yoonjin TaeJin ?? Hopemin