2. Cân bằng

1.4K 163 35
                                    

Tại Maroo Entertainment.

Tông giọng nhát gừng, khó chịu vang lên.

- Vì em đã rất nổi tiếng rồi nên em đang không coi trọng người khác đấy ư?

Cùng với đôi chân rã rời vì sự vận động dữ dội trong nhiều giờ. Park Jihoon trán mướt mồ hôi, nhăn mặt nhìn người vừa mới đả kích mình, gằn giọng:

- Anh biết là em không có ý này mà? Em đưa ra lời khuyên về vũ đạo là sai? Chuyên nghiệp một chút đi được không Lian?

Phòng tập nhỏ bé chỉ có ba người.

Nhạc tắt ngúm, cậu con trai cao lớn nhất trong cả ba, đen mặt mỉa mai:

- Vậy ra là anh đang ganh tị với em?

Sau khi hợp đồng làm việc cùng Wanna One chấm dứt, Jihoon cũng như những thành viên khác, đều phải quay lại công ty chủ quản, chờ đợi cơ hội tiếp theo.

Không may mắn như Guan Lin,Woojin hay Daehwi được phía công ty sớm chuẩn bị đầy đủ cho màn debut, Jihoon vẫn phải rèn luyện dưới phòng tập ở tầng hầm và thời gian ra mắt mãi là một con số bí ẩn.

Sự mệt mõi, bức bối dần dần chiếm lấy tâm trí cậu, khiến con người cậu ngày một cộc cằn, khó chịu hơn với xung quanh.

Bầu không khí ảm đạm bao trùm lấy ba con người cô độc, bị tất thảy bỏ lại.

Woohyun - thành viên thứ ba hiện đang có mặt ở đó, điềm tĩnh dùng tông giọng trầm khàn, lạnh lẽo của mình thức tỉnh hai kẻ ngang ngược:

- Nếu việc đấu đá vô nghĩa này giúp chúng ta ngày mai liền có thể debut, vậy anh sẽ giúp, còn nếu không thể, vậy tất cả cần im lặng và tập trung vào luyện tập, được không?

Jihoon hừ nhẹ, quay đầu đi về một góc phòng.
Lian cũng thu ánh mắt sắc lẹm lại, tiến về phía Woohyun, mệt mõi tựa đầu vào lưng cậu.

Bọn họ cần nghĩ ngơi một chút, cần phải để bản thân tự vỗ về những bất an.

Woohyun làm thực tập sinh ở đây 5 năm, đối với bất công, cậu đã nếm đến độ đủ thấy quen thuộc.
Tài năng, lại có ngoại hình sáng, chỉ là Woohyun không đủ kiên quyết để rời đi, tìm đến một chân trời mới, để có thể cho mình một cơ hội mới.

Cậu sợ bản thân rồi sẽ lại tốn thêm 5 năm chờ đợi.
Nếu vậy, có lẽ chút nhiệt huyết sau cùng chắc cũng không còn giữ nổi.

Còn về phần Lian.
Cậu ta là con lai mang dòng máu của Đức, mắt Lian dưới ánh sáng vừa đủ là màu hổ phách đẹp đến ma mị.
Lian đủ năng lực để solo, chỉ vì cậu ta cố chấp muốn đứng cùng sân khấu với Woohyun mà vẫn lưu lại ở đây.

Một người không đủ can đảm, một người lại giữ sự cố chấp với một người.
Jihoon đứng giữa đủ tinh tế để nhận ra, nhưng cậu không có sức lực để quan tâm. Cậu cũng không muốn quan tâm.

Buổi tập kết thúc ở đó.

Ba người không vẫy tay tạm biệt, mỗi người một hướng.

- Lin, đang làm gì đấy?

Jihoon tạt vào một quán coffee, trong lúc chờ đợi, cậu vô thức theo thói quen của mình, gọi cho Guan Lin.

✔️ [PanWink] Kiếp sau, chúng ta gặp nhau ở đâu?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ