5. Thích nghi

1K 126 47
                                    

- Cậu ổn chứ?

Giọng nói trầm thấp đầy vụng về của Dongho vang lên sau khi cánh cửa phòng chờ khép lại.
Thấy một kẻ ngây ngốc nhìn mình, Minhyun cố gắng trấn tĩnh, gật đầu nhẹ hều, và ánh mắt như thể cố nói với người kia rằng cậu ta có thể đến gần.

Tay Minhyun run và lòng bàn tay thì lạnh toát. Đó là biểu hiện rõ ràng nhất của tâm trạng cậu lúc này.

- Min, Cậu đừng đau lòng...

Giọng Dongho chùng xuống, cậu thật sự tệ trong việc an ủi người khác.
Dongho lo lắng nhưng lại chẳng biết phải vỗ về Minhyun như thế nào ngoài việc mua thức ăn và liên tục đi loanh quanh gần đấy.

Minhyun đau lòng, nhưng còn đau lòng hơn bởi sự khó xử từ ánh mắt JR đang chằm chặp hướng tới.

Thành công hiện tại là điều mà những năm tháng trước kia, trước cả khi tham gia PD101 ss2 Nu'est từng mong mỏi. Sẽ chẳng ai hiểu thấu sự dằn vặt lẫn bất lực của họ khi hoạt động trong thời gian dài nhưng hầu như không gặt hái được gì từ lựa chọn sai lầm của công ty quản lý vào thời điểm ấy.

- Tớ ổn, mọi người đừng lo.

Như để xua đi bầu không khí ngột ngạt, khô cứng trong phòng chờ.
Minhyun tự gạt mình, trấn an các thành viên khác bằng nụ cười hiền lành thường thấy.

Cuộc sống dạy Minhyun rằng: nói dối không phải lúc nào cũng là việc xấu.
Mớ bòng bong hiện thời đã đủ khiến cậu đau đầu, tốt hơn hết nên giữ yên chúng cho đến khi mọi thứ rơi vào quên lãng.

———

Sáng hôm sau ở một nơi khác tại Seoul...

- Em ý kiến gì về bài hát anh sáng tác sao? Em tính rap trên nền ballad này? Sure?

Jaehwan chống cằm nhìn Guan Lin đang chăm chú vào bản nhạc trong tay, vô cùng nghiêm túc.

Ca khúc sáng tác riêng cho một idol trực thuộc Cube đã được duyệt qua và Jaehwan chỉ cần đợi tiền chảy vào tài khoản, đó là lý do tại sao cậu ta đến nơi này.

Nhưng cuộc hẹn đã kết thúc từ 15 phút trước, Jaewan vẫn còn ngồi lại, cùng một tên rapper, hơn nữa, khả năng lớn sẽ phải bàn về giai điệu của bản ballad da diết này với hắn ta.
Vừa nghĩ đến đây Jaehwan liền nhăn mũi.

Căn phòng rộng lớn tràn ngập ánh sáng, những thiết bị hiện đại, sang trọng đặt gọn gàng, khoa học.

Jaehwan lẩm nhẩm ước tính giá trị từng món đồ.

Mảnh ký ức trôi nổi về buổi tập luyện tại Cube thời bọn họ còn là thực tập sinh tràn về. Chỉ như mới chớp mắt một cái thôi, ấy thế mà đã mỗi người một hướng.

Jaehwan cười, má bánh bao chẳng còn đem lại cảm giác phúng phính, thay vào đó là đường xương hàm chắc khoẻ lộ ra hút mắt.

Thứ gì đó tựa nỗi nhớ da diết dần dần ngấm vào từng tế bào, chạy rần trong cơ thể.

Jaehwan thấy tim đập mạnh, và hơn thế, cậu thấy mắt mình cay xè.

- Hyung... Hyung...

Guan Lin chuyển dời sự chú ý tự lúc nào, thanh âm chân thực kéo Jaehwan trở về trạng thái tỉnh táo nhất.

✔️ [PanWink] Kiếp sau, chúng ta gặp nhau ở đâu?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ