11. Huyễn hoặc

717 115 44
                                    

- Anh có biết là anh lạ lắm không?

Guan Lin ôm Jihoon từ phía sau, thì thầm trong khi phà hơi nóng vào gáy cậu ta.
Người trong lòng hoàn toàn bỏ lơ mọi hành động ám muội từ Guan Lin, giọng mũi nghèn nghẹt:

- Lạ thế nào?

Lười biếng co chân lại, Jihoon biến thành một khối tròn vo, căn phòng chìm trong bóng tối mờ đặc.
Bình thường khi ở một mình Jihoon sẽ bật đèn ngủ, nhưng khi Guan Lin đến, cậu ta luôn tắt đi bởi không chịu được ánh sáng dù là thấp nhất mỗi khi say giấc.

- Những lần họp mặt trước, sau khi về nhà anh đều mè nheo, hôm nay không như thế.

Guan Lin vùi vào làn tóc thơm mềm trước mũi, hít lấy và hôn lên đó, nâng niu, cưng chiều.
Thực ra, Jihoon sẽ không thay đổi thái độ nếu như không trông thấy một màn mùi mẫn cách đây mấy tiếng.
Cậu không biết gọi tên cảm xúc trong lòng mình lúc này bằng từ gì, nói ghen tuông thì quá ích kỷ, nói giận thì Guan Lin cũng chưa có hành động nào thái quá khiến cậu phật lòng.
Câu nói của Jinwoon?
Đúng vậy, chính vì câu nói ấy của Jinwoon.

Jihoon nằm xoay lưng lại với Guan Lin, những thứ bản thân đã thực sự tin tưởng, đôi khi chẳng cần nhìn đến cũng sẽ cảm thấy an toàn.
Nhưng...
Ai biết được, một ngày nào đó, vẫn là cái xoay lưng kia, thế nhưng sẽ không thể mang đến cảm giác an toàn nào nữa...

Đêm đen nuốt chửng bàn tay tham lam của Guan Lin đang không ngừng chạm vào những vùng tăm tối, nuốt cạn đôi môi khô khốc của Jihoon, nuốt hết cách cả hai thì thầm gọi tên đối phương, và che đi cả ánh mắt Jihoon đang trừng vô thức vào không gian tĩnh mịch.

Gió thổi ngoài khung cửa sổ, gió thổi vào trái tim
Jihoon lạnh ngắt, dù cơ thể cậu đang được người vô cùng yêu thương mình sưởi ấm.

Liền một mạch mấy ngày tiếp đó, Jihoon không cách nào ngon giấc, bởi Guan Lin có lịch trình với nhóm của cậu ta ở nước ngoài.
Nhiều đêm rồi, chỉ có mình cậu cuộn tròn trong chăn gặm nhấm đơn độc.
Những giấc mộng chập chờn, những lần giật mình thảng thốt....
Một ngày sẽ luôn bắt đầu bằng chuỗi luyện tập khắc nghiệt, kết thúc bằng việc ăn uống qua loa gì đó rồi lại vùi vào chăn ngủ mất.

Mọi thứ cứ thế diễn ra, cho đến một ngày, khi ánh nắng chiếu rọi góc giường, khi Jihoon tần ngần nhìn khoảng trống bên cạnh đã lạnh lẽo từ lâu, tâm tình cậu bỗng dấy lên sự lo lắng vô cùng mạnh mẽ.
Và giây phút ấy, Jihoon làm một hành động mà cậu đã luôn hứa với bản thân rằng sẽ không bao giờ như thế.
Cậu mở máy tính, tìm kiếm thông tin về hashtag "LinMin".

Fanacc, hình ảnh, gif, những câu chuyện không rõ thực hư, truyện chữ, truyện tranh... tất cả đều chân thực hiện ra trước mắt.
Những clip thật có, cắt ghép có...
Jihoon chưa từng nghĩ một ngày nào đó mình sẽ dành liền mấy tiếng đồng hồ chỉ để xem mọi người dành tình cảm như thế nào cho cặp đôi được push của JGTS.
Hoá ra tất thảy đều lãng quên cậu và Guan Lin, những fansite của cả hai đều đóng cửa hoặc thông báo rest dài hạn.
Cũng đúng thôi, lâu như vậy hai người không xuất hiện cạnh nhau, dù là đoạn tình cảm có lớn đến đâu, lấy gì để cam đoan rằng nó sẽ không hề phai nhạt?

✔️ [PanWink] Kiếp sau, chúng ta gặp nhau ở đâu?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ