Chap 2: Cuộc Sống Mới

8.2K 452 6
                                    


Chí Mẫn bước vào nhà. Căn nhà nhỏ nằm trên con đường nhỏ. Trương Kiếm dẫn cậu lên phòng. Một căn phòng khá chật hẹp nhưng rất sạch sẽ, sơn tường màu xanh biển nhìn có vẻ sáng sủa. Nhìn quanh ngoài toilet ra thì còn một tủ gỗ để đựng quần áo và một cái bàn nhỏ cạnh chiếc giường.

Ông vuốt đầu cậu rồi từ tốn " Cậu không biết con thích phòng như thế nào nên tạm an bày như vậy. Nếu cần thay đổi hay mua thêm gì cứ nói với cậu.''

- Dạ con thấy như vậy rất ổn. Không cần gì thêm đâu ạ

- Vậy con sắp xếp lại đồ đạc rồi nghỉ ngơi một lát. Cậu chuẩn bị bữa tối đợi chị họ về chúng ta cùng ăn cơm

- Dạ để con phụ cậu nấu ăn. Đồ đạc cũng chỉ có quần áo và sách vở. Buổi tối con làm một chút sẽ xong ngay.

Ông yêu thương nhìn cậu " Con đúng là hiểu chuyện hệt như mẹ con vậy. Không như chị họ con.'' Ông chỉ thở dài.

Chí Mẫn biết trước giờ biết cậu mình có một người con gái nhưng chưa gặp bao giờ. Mỗi lần thăm cậu ông cũng chỉ hỏi hang cuộc sống cũng như việc học của cậu mà không nghe nhắc đến người được gọi là chị họ.

Trong khi phụ cậu mình nấu ăn Chí Mẫn cũng tranh thủ hỏi chút thông tin về chị họ. Dù sao thì sau này cũng sống dưới một mái nhà

- Cậu à. Chị họ khi nào thì về ạ?

- Nó ấy à! Tùy hôm con à. Nhưng ít khi về sớm lắm. Hôm nay con về nên ta cố ý nhắn nó thu xếp về sớm một chút.

- Công việc tỷ ấy bận lắm ạ!

- Haizz. Từ khi lên cấp 2 thì đã không quản đc nó rồi. Tính cách nó ngang bướng y như mẹ nó vậy. Cái gì cũng tự mình quyết không cho ta xen vào

- Dạ

- Con không cần lo. Nó ít khi ở nhà. Chủ yếu chỉ về ngủ thôi. Có khi còn không về. Từ khi vào làm thư ký cho One King thì đã không xem ai ra gì nữa rồi.

- One King ạ. Đó là tập đoàn lớn nhất nước đấy ạ. Tỷ ấy thật giỏi!

- Tính ra học hành cũng không quá giỏi. Nhưng tính nó giỏi luồn lách lại ăn nói khôn ngoan. Có một đứa bạn thân quen biết Chủ tịch bên đấy nên giới thiệu vào.

Hai người cứ như vậy trò chuyện với nhau. Đến tận 8h thì Trương Lam mới thấy mặt.

- Em chào tỷ. Em là Chí Mẫn. Sau này mong chị chỉ dạy!

- Chí Mẫn ? Là đứa nào?

- Nó là em họ con. Ta đã nói trước với con sẽ đón nó về còn gì?

- Con chẳng quan tâm. Không phiền đến con là được!

Nói rồi bỏ lên phòng. Cậu đứng nhìn ngẩng ra. Thì ra đây là chị họ đấy sao.

Trương Kiếm thấy vậy vuốt tóc cậu:" Con không cần để trong lòng. Tính nó trước giờ như vậy. Không xem ai ra gì. Thôi cậu cháu mình ăn cơm."

Buổi tối trở về căn phòng nhỏ, ngồi một góc nhìn trong hư không. Cậu nhớ mọi người ở cô nhi viện. Nếu ở đó giờ này cậu đang dạy học cho bọn trẻ. Rồi cùng nhau ca hát chúc ngủ ngon. Giờ thì chỉ một mình, cậu cảm thấy thật cô độc quá.

[ KOOKMIN VER ] EM CHÍNH LÀ NGƯỜI NẮM GIỮ TRÁI TIM ANH [ Đang beta]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ