Chap 64: Bánh Bao

5K 266 4
                                    


Thời gian cứ như thế mà lặng lẽ trôi qua. Mới đó mà đã bốn năm kể từ ngày cậu rời xa anh. Chí Mẫn bây giờ đã tìm được việc làm ở một công ty đá quý nổi tiếng nhưng vì cậu muốn dành nhiều thời gian cho con nên không ký hợp đồng chính thức mà chỉ là hợp tác nhượng bản quyền thương mại mà thôi.

Tức là tất cả các thiết kế trang sức của cậu đều thuộc sở hữu của công ty nhưng cậu có thể ở nhà để hoàn thành bản vẽ chứ không nhất thiết phải đến công ty thường xuyên.

Phác Thần Hy sinh ra được một tháng thì đã tăng thêm đến 3 kg nên nhìn vừa trắng lại vừa tròn. Còn mặt thì mủm mỉm đầy thịt là thịt nên Chí Mẫn đặt tên thân mật cho bé là Bánh bao.

Bánh bao càng lớn càng đáng iu vô đối. Bé có đôi mắt to tròn và khi cười đặc biệt giống cậu. Còn những đường nét khác trên khuôn mặt thì lại giống hệt Tuấn Chung Quốc nên thoạt nhìn sơ qua sẽ thấy bé giống hệt cậu. Nhưng chỉ cần nhìn quá giây giây thì sẽ phát hiện bé lại giống hệt anh nhất là lúc bé khó chịu sẽ nhíu mày lại.
Bánh bao còn đặc biệt hiếu động và thông minh khi chưa đầy năm tháng đã có thể gọi baba một cách rõ ràng. Tròn một tuổi bé đã có thể chạy nhảy chầm chậm.

Giờ bé đã ba tuổi thì cái gì cũng biết. Ai nói gì bé cũng có thể đối đáp lại rành mạch. Bé còn đặc biệt thích nhất là ăn đồ ăn ngon nên càng ngày càng mủm mỉm.
Chí Mẫn đang ngồi ngoài vườn tập trung vào bản thiết kế của mình thì Bánh bao chạy lại ôm chân cậu rồi mè nheo nói:"Daddy. Daddy. Con đói rồi"

Cậu bế bé ngồi lên đùi mình rồi nhéo mũi bé nói:"Con chẳng phải vừa mới ăn một hộp bánh rán. Sao giờ lại đói á?"

Bé chu chu môi rồi nhìn xuống bụng nói:"Daddy xem. Bụng con xẹp cả rồi"

Cậu đưa tay xoa xoa bụng bé rồi cười nói :"Xẹp cái gì mà xẹp. Nó còn to hơn bụng của Daddy đây này"

Bé bĩu môi nói:"Con muốn ăn bánh dâu tây. Daddy làm bánh dâu tây ngon nhất. Không ai làm ngon bằng"

Cậu kéo hai cái gò má đầy thịt của bé nói:"Ai dạy con nịn nọt người khác như vậy hả?"

Bé nhíu mày giống hệt Tuấn Chung Quốc nói:"Daddy làm con đau á. Con nói thật mà"

Cậu nhìn đồng hồ thấy đã 2h chiều nên nói:"Được. Daddy làm bánh cho con. Nhưng con phải đi hái dâu cho Daddy đó. Chúng ta làm nhiều một chút rồi mang sang cho bà nội được không?"

Bánh bao nghe vậy cười híp mắt:"Ok daddy. Con cũng thật nhớ bà nội nga'' rồi nhanh chóng tuột khỏi đùi cậu chạy ra vườn hái dâu.

Chí Mẫn nhìn theo cái dáng đi của bé thì mỉm cười vì nhìn không khác gì cái bánh bao di động cả.

******

Lệ Thanh - mẹ của Tại Hưởng đang ngồi nói chuyện với Trịnh Hồng thì có một đứa bé từ ngoài chạy vào rồi sà vào lòng Lệ Thanh khiến Trịnh Hồng có chút hốt hoảng.

Lệ Thanh ôm hôn bé nói:"Tiểu tổ tông của tôi ơi. Con làm bạn ta giật mình rồi kìa''

Bánh bao nhìn sang Trịnh Hồng nói:" Ây da con không cố ý á. Con là vì nhớ bà nội quá nên mới như vậy''

[ KOOKMIN VER ] EM CHÍNH LÀ NGƯỜI NẮM GIỮ TRÁI TIM ANH [ Đang beta]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ