Chỉ mới 1 tháng mà trông anh gầy đi hẳn. Cũng phải, 1 tháng qua anh chỉ lao đầu vào công việc, cố hoàn thành nó tốt nhất, hầu như thời gian anh ngồi làm việc là 24/24.
Taehyung kéo vali vào nhà, căn nhà này lại trở về lúc xưa, không có bóng dáng cô đâu. Anh cười khẩy rồi tự an ủi mình, chật vật với đống hành lí kéo lên.
Anh cảm thấy có người đang nấu nướng trong bếp, Taehyung cũng chẳng để ý, nghĩ là cô giúp việc nên đi thẳng mà không thèm nhìn vào.
- Dì, con đói.
Anh mệt lã lời, gục xuống bàn ăn chờ thức ăn dọn ra bàn.
- Anh đi công tác mệt không?
Taehyung chau mày, chất giọng này quen thuộc, tại sao lại ở đây?
Đôi đồng tử được dịp mở rộ, anh ngước nhìn EunJi trước mặt. Chẳng phải cô đang ở nhà Kim gia sao?
- Sao.. em ở đây?
- Tôi xin phép ba mẹ về đây sống. Chẳng phải tôi đã nói sẽ ở bên cạnh anh sao?
Anh gật gật, cúi mặt xuống những món ăn do EunJi làm, đôi mắt ánh lên vẻ hạnh phúc. EunJi ngồi đối diện anh, ăn một chút rồi chống cằm nhìn Taehyung, chắc là anh đói lắm mới ăn nhiều như thế.
- Mặt tôi dính gì sao?
- Không. Anh ốm lắm đó.
- Vậy à? Em có vẻ để ý đến tôi nhỉ?
Cô chề môi, cái tên này tự đắc quá đi! Không thèm nói chuyện với anh nữa, cô bỏ đi dọn dẹp.
Ting..ting..
Điện thoại anh bỗng sáng lên vì một tin nhắn đến, màn hình hiện chữ SeokJin anh liền nhấn vào xem.
"Chăm sóc em gái anh thật tốt, cậu mà làm nó buồn thì chết với anh. À còn nữa, hình như EunJi thích cậu rồi"
Taehyung cười khẩy, hết Park Jimin lại đến Kim SeokJin, EunJi thích anh sao? Làm sao có thể..
Anh vẫn chưa tin được, mọi người ở ngoài cuộc cảm giác sao chứ trong cuộc cảm giác của anh hoàn toàn khác, anh nghĩ EunJi chỉ đơn thuần biết được quá khứ đau đớn của anh, chẳng qua vì thương hại mà ở lại. Tất cả những gì EunJi làm chỉ vì lòng nhân từ, hoàn toàn không có tình yêu, quan hệ giữa họ cũng vậy, không hơn không kém.
Taehyung chợt nhíu mày khi nhận được một cuộc điện thoại khác, là ba. Anh thật sự không muốn nghe máy, lần nào có điện thoại từ người ba đều có chuyện chẳng lành. Nghĩ ngợi một hồi anh cũng chịu nghe máy, đầu dây bên kia cất lên giọng khàn đặc, đầy nghiêm nghị.
"Taehyung à cuối tuần con rảnh không?"
"Sao vậy ba?"
"À thật ra con cũng 23 tuổi, đến độ lập thất rồi, chẳng qua ta kiếm được một cô gái rất vừa ý, ta nghĩ con cũng sẽ hài lòng, cho nên cuối tuần này ta muốn 2 đứa thử gặp nhau."
"Ba đã sắp xếp cuộc hẹn mà chưa hỏi ý con? Hiện giờ con chỉ muốn lo sự nghiệp thôi ba"
"Taehyung à, con không nghĩ cho con thì hãy nghĩ cho người cha già này, ta đã đến tuổi, cũng muốn có cháu, con lại là con trưởng trong nhà.."
BẠN ĐANG ĐỌC
Đổi nợ lấy người | Kim Taehyung
FanfictionTruyện khi còn chập chững viết lách, có lẽ sẽ không hợp gu mấy bạn, xin cân nhắc trước khi đọc vì mình không chịu nổi những lời chê bai:((( Hoàn: 20/7/2018