Chương 37. Âm Mưu Của Hồng Nhi.

552 38 42
                                    

Ầm ầm ầm... Sấm chớp liên hồi... Mây đen kéo nhau đến... Trời lại mưa... Người nữ nhi ấy lại thể hiện ra nỗi đau của mình.

Tiểu Ly chùm chăn kín người, nằm úp mà run co ro như một con rùa ở trên giường của Mạc Tương. Mạc Tương thấy lạ, hỏi: Tiểu Ly, huynh sợ sấm sét sao?

Tiểu Ly ló đầu ra mà sợ hãi nhìn Mạc Tương: Đúng vậy...

Chợt có đợt sấm chớp to lớn trên trời nổ ra "ẦM!" Tiểu Ly nghe thấy thì vội úp người vô chăn tiếp và run không ngừng. Mọi cử chỉ ấy đều bị Đậu Đậu, Đại Bôn và Sa Lệ cười. Lúc đó Hồng Miêu, Hồng Nhi, Lục Linh và Đạt Đạt từ ngoài chạy vào mái vòm ở ngay cửa, người họ đã ướt đẫm vì dầm mưa. Tuyết Nhi thấy vậy thì vội chạy vô phòng: Để ta đi lấy khăn cho mọi người.

Lục Linh đứng ngoài cửa vừa vắt nước ở áo mình vừa than vãn: Thiệt tình... Sao lại mưa đột ngột như vậy cơ chứ? Lúc nãy trời còn nắng mà.

Đạt Đạt cũng đang vắt tay áo trái của mình và nói: Chả trách được, dạo này thời tiết không được ổn định.

Hồng Nhi ôm chặt vai mình và run cầm cập vì lạnh. Hồng Miêu cũng đang vắt phần áo sau lưng thì thấy cô nàng như vậy thì hỏi thăm: Muội lạnh sao?

Hồng Nhi ngước lên nhìn cậu, gật đầu: Ừ-ừm...

Hồng Miêu định ôm Hồng Nhi để cô cảm thấy ấm áp hơn thì bỗng Tuyết Nhi cầm 3 tấm khăn đi đến cửa đưa cho 4 người họ: Tiếc là ta và Mạc Tương chỉ có 3 chiếc thôi.

Hồng Miêu lấy khăn đội lên đầu của Hồng Nhi, rồi cậu nói: Muội dùng đi lát ta sẽ dùng sau.

Hồng Nhi cười mỉm, cô trả lời cậu: Cảm ơn huynh.

Lục Linh và Đạt Đạt cũng đã lấy chiếc khăn từ tay của Tuyết Nhi mà lau khô người tạm thời. Mọi người trong nhà thấy Hồng Miêu và Hồng Nhi tình cảm quá thì họ thở dài, còn Lam Thố thì đứng lên đi ra sau nhà ngồi ngắm nhìn bầu trời đang mưa kia. Và lúc sau từng người lại về với từng việc của bản thân. Đạt Đạt, Tử An thì ngủ. Hồng Miêu cùng với Tiểu Ly và Mạc Tương chơi những trò ảo thuật từ cây đũa phép của Tiểu Ly. Hồng Nhi và Lục Linh lại tám một số chuyện. Tuyết Nhi đi ra sau nhà ngồi xuống cạnh Lam Thố và hỏi thẳng: Lam Thố, tỷ đang buồn vì Hồng Miêu sao?

Lam Thố khá ngạc nhiên vì Tuyết Nhi lại biết ngay tâm trạng hiện giờ của cô, cô nàng hỏi: Sao muội lại hỏi vậy?

Tuyết Nhi lấy tay chống cằm và trả lời: Nhìn mặt tỷ là ta biết hết rồi.

Lam Thố im lặng và lại ngắm nhìn bầu trời âm u đang rơi rớt từng giọt mưa kia... Tuyết Nhi hỏi: Hồng Miêu huynh và Hồng Nhi có mối quan hệ như thế nào vậy?

Lam Thố trả lời với 1 đôi mắt vô hồn: Hồng Miêu nói hai người là bạn thuở nhỏ, nhưng ta nghĩ tình cảm của họ đã qua mức bạn bè.

Tuyết Nhi bất ngờ: Vậy sao?

Rồi cô suy nghĩ: Thật là khó hiểu, khi nhỏ Hồng Miêu thích Hồng Nhi nhưng lớn lên huynh ấy lại thích Lam Thố, chắc chắn giữa Hồng Miêu và Hồng Nhi có chuyện gì đó rồi.

(Editing) Ngọc Đại Pháp Truyền KỳNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ