Chương 20. Manh Mối.

827 41 19
                                    

Sau khi nhóm Hồng Miêu bị đột kích bất ngờ, Hồng Miêu đã một mình đánh bại bọn chúng với 1 tuyệt chiêu gây chấn động ngoạn mục, khiến những người kia phải tròn mắt bất ngờ.

Sa Lệ và Đại Bôn chạy vào nhà gọi mọi người ra để "tra tấn" bọn chúng. Hồng Miêu, Hồng Nhi, Đậu Đậu và Tiểu Ly thì ngồi canh không cho bọn chúng giở trò hoặc nhỡ có kẻ đến cứu chúng.

Tử An: Có người đột kích chúng ta sao?

Hồng Nhi gật đầu: Đúng vậy.

Khiêu Khiêu: Bọn chúng đã đột kích khi nào vậy?

Hồng Nhi kể: Khi muội đang đánh đàn cho Hồng Miêu hát...

Nói tới đây, sắc mặt của Hồng Nhi, Đậu Đậu, Tiểu Ly, Sa Lệ và Đại Bôn bỗng thay đổi, trông họ như đang muốn cười vì 1 chuyện gì đó. Mọi người thấy thế thì lấy làm lạ, không hiểu gì cả. Cả Hồng Miêu cũng chả hiểu gì cả.

Lục Linh hỏi: có chuyện gì mà mọi người cứ cười thế?

Tiểu Ly vẫn cứ cười: Tỷ không biết đâu... Thật ra Hồng Miêu huynh hát rất dở tệ luôn đó hahaha!

Hồng Miêu nghe thế thì thấy hơi ngượng nên quay mặt đi để giấu đi cái sự xấu hổ của mình.

Đạt Đạt cảm thấy thú vị nên hỏi: Nè Hồng Miêu hát như thế nào vậy? Ta muốn được biết!

Đại Bôn cười ôm cả bụng: Huynh ấy hát như thế này nè... Vùng trời thênh~ thang~ hahaha

Mọi người cũng bắt đầu cười vì độ hát dở tệ của Hồng Miêu, nhưng chỉ có Lam Thố là không cười mà trong đầu cô chỉ có 3 chữ: Mình muốn nghe!

1 trong 3 tên đang bị trói cũng phá lên cười và nói: Hahaha ta cũng nghe thấy nè không ngờ kẻ đứng đầu Thất Kiếm lại hát dở như vậy haha!

Mọi con mắt lập tức nhìn vào hắn ta, cứ như 1 con mắt đồng tình với ý kiến của hắn vậy. Nhưng với cái người đang nổi cơn thịnh nộ từ nãy tới giờ vì mình bị lấy ra làm trò đùa, càng tức hơn nữa khi hắn ta cũng cười cậu. Hồng Miêu quay sang dùng con mắt đáng sợ lên hắn ta làm cho hắn ta toát nhiều mồ hôi hột và run lập cập sợ hãi. Và mọi người quanh đó cũng sợ hãi khi thấy Hồng Miêu sát khí đầy người và không dám cười nữa.

Rồi Lam Thố bắt đầu tra khảo bọn chúng, cô ngồi xuống và hỏi: Các ngươi là ai? Từ đâu đến?

Ba tên bọn chúng để mắt hình trái tim và nhìn ngắm Lam Thố không ngừng, đồng thanh nói: Mỹ nhân~!

Lam Thố nghe thế thì có hơi hơi tránh né. Mọi người cũng phải bó tay với 3 tên bọn chúng vì Lam Thố là Đệ Nhất Mỹ Nhân mà làm sao không đẹp được. Mọi người nghĩ: Ba tên háo sắc.

Bỗng 1 người lao lên trước mặt Lam Thố, bảo vệ cô trước 3 con người đang bị treo lơ lửng nhìn Lam Thố bằng cặp mắt dâm tặc. Mọi người đều rất ngạc nhiên và thích thú. Nhưng lại có 1 người thì cảm thấy hơi ghen tị và cũng bất ngờ. Đó chính là Hồng Miêu.

Hồng Miêu lại 1 lần nữa dùng cặp mắt của sát thủ, mắt cậu sáng đỏ lên như muốn đồ sát bọn chúng ngay lập tức, và dùng những lời lẽ giết người và đáng sợ: Im ngay, không thì ta sẽ làm cho các ngươi nếm mùi đau đớn...!

(Editing) Ngọc Đại Pháp Truyền KỳNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ