Cùng với khuôn mặt thanh tú bất đồng, tính cách Lộc Hàm lại rất đàn ông. Nhưng khi ở trước mặt Ngô Thế Huân chàng trai kém anh 4 tuổi này, anh thế mà lại chủ động đặt mình vào bên "cần". Lộc Hàm giống như cánh chim mỏi mệt giữa biển người được trở về rừng, trở về trong sự ấm áp từ người đó mang đến, cảm nhận nhiệt độ ấm nóng từ bàn tay của Ngô Thế Huân đặt trên khung xương của mình là một cảm giác quả thật tuyệt vời.
Được Ngô Thế Huân dùng kiểu tư thế mập mờ ôm vào lòng, mỗi tấc da thịt được cậu hôn qua đều nóng như thể bị thiêu cháy. Cả câu nói ái muội khẽ thổi bên tai anh của Ngô Thế Huân, cơ hồ như cũng đang muốn cảnh báo tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà Lộc Hàm giờ phút này lại chẳng muốn nhúc nhích, bất luận là Ngô Thế Huân sẽ làm gì với anh, anh cũng sẽ không kháng cự đâu, Lộc Hàm đã nghĩ như vậy đấy. Vòng tay của Ngô Thế Huân quả thật quá ấm áp, Lộc Hàm thậm chí ở trong sự ấm áp đầy ắp cảm giác an toàn kia, còn cảm thấy hơi buồn ngủ.
Nhưng Ngô Thế Huân thế mà lại không có hành động tiếp theo, chỉ dùng chút lực ở vòng tay siết chặt lấy anh cũng không đủ làm đau anh, rồi lại thả anh ra chỉnh lại vị trí để Lộc Hàm nằm ngủ trong lòng mình.
Đôi mắt của Lộc Hàm như ngập tràn một tầng nước, tựa như chỉ giây sau thôi nơi này sẽ có mưa rơi. Ngô Thế Huân hôn lên đôi mắt của anh, còn dùng chiếc lưỡi khẽ liếm hàng lông mi đó, động tác của cậu dè dặt cẩn thận như thể đang đối đãi với một vật báu quý hiếm trên đời.
Căn phòng yên tĩnh đến mức một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy tiếng động, nhưng mà cả hai người họ đều chẳng mảy may quan tâm đến sự yên tĩnh quá mức này.
Mái tóc của Lộc Hàm vừa sấy khô chưa lâu, được anh xoã tung trông rất mượt mà và còn cả hương thơm thoang thoảng tản mát. Ngô Thế Huân dùng cánh môi chạm lên đỉnh đầu của Lộc Hàm, lúc nói chuyện giọng nói có chút trầm khàn không giống mọi khi: "Buồn ngủ thật rồi sao? Anh mà còn không đứng dậy, e là sự kiềm chế của em sẽ không còn tốt nữa đâu!"
Nghe được nửa câu sau, Lộc Hàm lập tức đứng lên từ trên người Ngô Thế Huân, nổi cơn tam bành giống như chú khỉ nhỏ.
Sau khi Ngô Thế Huân tắm xong, vẫn thấy Lộc Hàm đang ngồi trước cái bàn lật qua lật lại, như là có việc quyển sách Hoá lớp 10. Anh cúi đầu xuống, lộ ra góc nghiêng gương mặt tuyệt đẹp, hàng lông mi uốn cong theo vòng cung mềm mại.
Lúc Ngô Thế Huân đi đến bên cạnh anh, Lộc Hàm đang học thuộc mấy phương trình hoá học, trong miệng anh vẫn rì rầm nhẩm bài, dáng vẻ rất tập trung.
Bộ dạng nghiêm túc học tập của Lộc Hàm rơi vào trong mắt của Ngô Thế Huân, giống như bông vải được ép xuống khiến lòng cậu mềm nhũn, một bàn tay của Ngô Thế Huân đặt trên vai Lộc Hàm mỉm cười nói: "Hoá ra bạn học Lộc chăm chỉ vậy đấy!"
Lộc Hàm quay đầu lại nhìn Ngô Thế Huân, nói: "Ngày mai anh có tiết kiểm tra, đến khi show được chiếu khẳng định sẽ công khai điểm số, không thi cho tử tế làm sao được!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[TRANS/HunHan] Những Màn JQ Bắt Nguồn Từ Chuyện Order [Ngọt/HE]
FanfictionTác giả: 羞耻play写文组 (Fic dịch chưa nhận được sự đồng ý của tác giả, vui lòng đừng mang ra khỏi wattpad của chị nhé, thanks ^^) JQ= Gian tình. Thể loại: Bán hiện thực, niên hạ công, điềm văn, HE. Độ dài: 48 chương (Hoàn) Câu chuyện không có văn án, tó...