Chương 54

4.4K 189 25
                                    

(Thật ra thì bài này định để đến phần Thái tử duyệt thần mới đăng cơ, nhưng mà cuối bài lại có câu Tạ Liên nói liên quan đến chương này nên thôi, mình đăng luôn, vừa đọc vừa nghe >.<)


Tạ Liên quay đầu, nhìn tòa tượng đá quỳ gối cách đó không xa: "Thực ra Thích Dung nói cũng có phần đúng. Ta thất sự rất thất bại."

Hoa Thành đạm thanh đáp: "Thích Dung, cái loại phế vật này, lời hắn nói mà huynh cũng tin. Ngoài việc đánh không chết, chạy trốn nhanh, hắn còn có thể làm gì. Đã hơn tám trăm năm rồi mà một cái danh "Tuyệt" cũng không đạt được, đệ đánh hắn còn ngại bẩn tay."

Tạ Liên kéo kéo khóe miệng, nghĩ thầm, đánh không chết chạy trốn nhanh, y chẳng lẽ không phải cũng như vậy sao? Đã lăn lộn hơn tám trăm năm rồi, không phải cũng trở thành cái dạng như vậy sao?

Nguyên bản khi nhìn thấy Lang Thiên Thu phi thăng làm võ thần phương Đông, tại Thượng Thiên Đình đứng hàng thiên quan, bộ dáng của hắn vẫn không thay đổi, vẫn là dáng vẻ thẳng thắng  trước kia, vẫn là điệu bộ ngủ gà ngủ gật khi tham gia những nghị sự buồn tẻ, y còn mừng thầm trong lòng. Nhưng mà, từ nay về sau không biết Lang Thiên Thu sẽ phát sinh biến hóa như thế nào? Sau khi truy kích Thích Dung, hắn định trở về chấm dứt với y ra sao?

Tạ Liên đứng dậy chậm rãi đi đến bức tượng đá. Khi di chuyển tới chính diện, y  quả nhiên được nhìn thấy khuôn mặt giống y như đúc, bộ dáng khóc lóc, lệ rơi đầy mặt, khóc đến mức ngũ quan vặn vẹo, khó coi cực kỳ. Nhìn chăm chú trong chốc lát, Tạ Liên than nhẹ một tiếng, đặt một tay lên đầu nó, truyền xuống một đạo kình lực.

Sau khi rời tay, trên gương mặt tượng đá lặng yên xuất hiện hai khe nứt, khuôn mặt khóc lập tức vỡ vụn. Tượng đá sụp xuống, hóa thành vô số mảnh đá nhỏ, rơi xuống mặt đất, không thể chắp vá.

Giây lát sau, Tạ Liên xoay người lại, dĩ nhiên khuôn mặt y đã trở vẻ dáng vẻ ôn hòa bình tĩnh trong dĩ vãng. Y nhu nhu ấn đường, nói: "Bên trong sào huyệt này sợ là còn ẩn dấu không ít người sống, để huynh đi tìm xem, đem bọn họ thả đi."

Hoa Thành cũng đứng lên: "Đi thôi."

Một trận náo loạn vừa rồi, bọn tiểu quỷ Thanh Đăng đã chạy trốn khắp mọi nơi, nếu không trốn thì ở một nơi bí mật gần đó, không dám đi ra. Hia người tìm kiếm khắp nơi, tùy tay bắt lấy vài tên tiểu quỷ xui xẻo, buộc chúng nó dẫn đường, tìm được vài huyệt động cất trữ "nguyên liệu nấu ăn mới mẻ". Thô sơ giản lược một chút, con số người sống Thích Dung chuẩn bị ăn, không dưới ba trăm, hoặc là thôn dân phụ cận, hoặc là lữ nhân qua đường.

Hai người một đường đi, một đường mở ra cửa lao, giải thoát cho những người bị giam giữ. Khi làm những việc này, tâm tình Tạ Liên hơi hơi bình phục, cùng Hoa Thành tán gẫu vài câu: "Đúng rồi, Tam Lang, có một chuyện huynh muốn hỏi đệ."

Hoa Thành: "Huynh nói đi."

Tạ Liên: "Làm sao đệ biết người đứng sau lưng huyết án Lưu Kim Yến là Thích Dung?"

Mặc dù ngay từ đầu y không biết Hoa Thành dẫn y và Lang Thiên Thu đến sào huyệt của Thanh quỷ để làm gì, hiện tại thì y đã biết. Mục đích của Hoa Thành chính là để cho Lang Thiên Thu biết được nội tình Lưu Kim Yến năm đó.

Thiên quan tứ phúc [ Edit]Where stories live. Discover now