Lần đầu tiên #HappyInjunDay

5.2K 254 15
                                    

Tác giả: ForN_
Thể loại: bối cảnh đời thực, ngọt
Độ dài: ~4,5k chữ
Nguồn: http://firstsawyou.lofter.com/
Người dịch: xiaoyu212
Truyện được dịch và chia sẻ với mục đích phi lợi nhuận, đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không chuyển ver, không reup!

🍑

Cuộc đời mỗi người có hằng hà sa số những lần đầu tiên xảy ra, lần đầu tiên khóc, lần đầu tiên cười, lần đầu tiên vấp ngã, lần đầu tiên nén nhịn những giọt nước mắt. Trong cuộc đời chưa đầy mười tám tuổi của Huang Renjun, xòe ngón tay ra đếm có lẽ cũng được cả trăm chuyện. Không phải lần đầu tiên nào cũng đặc biệt, những kỉ niệm đặc biệt chỉ như lớp dầu nổi trên nước, cho dù tạm thời bị khuấy đều cũng sẽ một lần nữa nổi lại lên mặt nước.

Hồi nhỏ cậu luôn cảm thấy trở thành người lớn là chuyện rất xa xôi, nhưng thời gian trôi đi ngày một nhanh, chẳng mấy chốc Huang Renjun đã sắp mười tám tuổi, trên danh nghĩa sẽ trở thành người trưởng thành chân chính. Điều thần kỳ là bản thân cậu không có cảm giác mấy, nhưng các anh em đã bắt đầu chuẩn bị từ lâu, những câu hỏi về sở thích đầy vòng vo, những hành động bí mật, không phải đồ ngốc thì đều nhận ra cả. Song Huang Renjun vẫn bổ sung một câu "Tặng cái gì em/tớ đều thích" mỗi khi cố tình lật tẩy từng người đến hỏi cậu, sau đó mỉm cười rõ là đáng yêu.

Gần đến ngày quả nhiên thỉnh thoảng cậu nhận được quà tặng từ rất nhiều người, mà người tặng sớm nhất ồn ào đến độ cả nhà cùng biết. Ngoại trừ quà sinh nhật, còn ba thứ cần có trong lễ trưởng thành của người Hàn Quốc.

Hoa hồng, nước hoa và một nụ hôn.

Nói thật lòng, Huang Renjun vẫn cảm thấy xấu hổ với cách thể hiện tình cảm của nơi này, người Trung Quốc vốn không thịnh hành những cái đó, đến cả một câu "mình yêu bạn" cũng khó mở lời. Nhưng Hàn Quốc là một nơi rất diệu kỳ, những cậu trai nơi đây ngày ngày đều nói "yêu", khiến người ta xấu hổ nhưng trong lòng lan tràn cảm xúc thích thú. Cậu đến Hàn Quốc mấy năm cũng dần dà cảm nhận được, thể hiện tình cảm một cách thỏa đáng quả thực sẽ giúp cho mối quan hệ đôi bên càng thêm thân thiết.

Mà thể hiện tình cảm vốn đâu phải chuyện khiến người ta cảm thấy xấu hổ.

Cậu nhận được rất nhiều hoa tươi và bánh ngọt, nhiều đến mức trong ký túc xá chất đầy cả một góc nhà, cũng coi như nhận được rất nhiều nụ hôn. Có người nhẹ nhàng chạm môi vào trán và má cậu, người làm xấu hổ mà người nhận còn xấu hổ hơn, suốt cả ngày mặt Huang Renjun luôn phải trang điểm lại. May mà mấy anh em China-line không làm như vậy, chỉ nghiêm túc tặng quà hoặc trực tiếp hứa sau này lén dẫn cậu ra ngoài ăn món ngon. Dong Sicheng tặng cho Đại ca Đông Bắc một bao lì xì cực lớn trên wechat, con số lớn đến mức Chủ tịch Chenle xem xong cũng phải giật mình.

Bánh ngọt được thổi nến tới vài bận, các anh lớn một bận, các bạn nhỏ Mộng Mơ một bận, mặt mũi cũng không thoát khỏi số phận bị quệt đầy kem. Bánh kem của công ty thực sự quá ngoan cố, nhưng ngoan cố hơn nữa còn là các thành viên của cậu.

Huang Renjun phồng mồm trợn má dính đầy vệt bơ mỉm cười, giống những ụ tuyết đọng trên cây thông. Cậu nhìn về phía mọi người cười đùa thích thú, trong lòng thật sự rất vui, như thể nhận được nhiều thật nhiều yêu thương. Ngay trước khi các cậu em nóng lòng muốn quệt thêm kem lên mặt cậu, có một đôi tay đã duỗi ra trước, ngón tay thon dài dịu dàng lướt qua làn da hơi nóng lên của Huang Renjun, đầu ngón tay nhẹ nhàng bôi một vệt kem nhìn có vẻ xốp mềm.

[NaJun | Dịch] Kẹo Bông GònNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ