Chương 63

55 6 0
                                    

Edit: Julia

Rất nhanh Địch Hi đã xuất hiện trước mặt nàng, Chung Ly Tình Nhi dừng xem bệnh, kéo Địch Hi sang một bên nói:”Ngươi lập tức tiến cung, lấy tốc độ nhanh nhất, nói cho phụ thân ta biết, tất cả mọi người không được uống nước lã, phải đun sôi lên mới được uống, đây là phương pháp phòng ngưởi dịch bệnh”

”Được , ta đi ngay đây.” Địch Hi thu hồi khuôn mặt tươi cười, hắn biết tin tức này rất trọng yếu.

Nhìn Địch Hi đi xa, Chung Ly Tình Nhi về lại chỗ ngồi xem chẩn, đây là nàng sơ sót, lại suy nghĩ nơi này giống địa cầu, mà quên mất đây là một thời không khác, hy vọng còn kịp.

”Vị đại phu này, trưởng trấn của bọn ta mời ngài đến thương lượng chút việc, ở lều đằng trước.”Một binh sĩ chạy đến truyền tin, hai tay ôm quyền nói, trong mắt là không che giấu được kinh ngạc, phảng phất như tự hỏi đây là tiểu thư nhà ai.

Chung Ly Tình Nhi cùng Vô Diễm băng bó tay cho một người khác xong, mới đứng dậy nói: “Chư vị, ta đi một chút phiền mọi người chờ, ta sẽ quay lại ngay.”

“Không có việc gì ,không có việc gì, bọn ta chờ đại phu.” Tiếng nhao nhao đầy chân thành vang lên xung quanh, Chung Ly Tình Nhi hướng Vô Diễm gật đầu, Vô Diễm hiểu ý, cõng rương đi, trong rương có bí mật không thể để người ngoài biết được

Trng cái lều đơn giản là một tình trạng bận rộn, một nam nhân trung niên ăn mặc như văn sĩ ngồi trước bàn, múa bút thành văn, những người hầu bên cạnh tuy vội vàng nhưng không loạn,nhìn một lượt, nàng cảm thán, vị trưởng trấn này tuy chức quan không cao nhưng làm tròn bổn phận của mình.

Thấy nàng vào, trưởng trấn đứng dậy cười sang sảng nói: ” Để tiểu thư chê cười rồi, nơi này hơi đơn sơ. Tại hạ là Ngô Diễn, trưởng trấn ở đây.”

Chung Ly Tình Nhi lúc này cũng không giống như lúc đến, sạch sẽ quý phái, trên người dính bùn do ôm đứa nhỏ kia, còn có dính nước thảo dược, cho nên trên y phục vẽ thành một bức tranh thủy mặc, thoạt nhìn rất hợp với khí chất của nàng.

“Trưởng trấn không cần khách khí, không biết tìm ta có chuyện gì.”

Có lẽ không quen cách hỏi thẳng của Chung Ly Tình Nhi, trưởng trấn dừng một chút, chỉ có dùng tiếng cười che đậy “Ha ha, tiểu thư quả nhiên là người sảng khoái, mời ngồi. “

Chung Ly Tình Nhi chọn chỗ gần mình nhất ngồi xuống, Vô Diễm bước đến bên cạnh, từ trong rương lấy ra một chén trà nóng, nhận được ra hiệu của tiểu thư, cũng đặt một chén trà nóng chỗ trưởng trấn.

Trưởng trấn ngạc nhiên, chợt nở nụ cười, cầm chén trà lên uống một ngụm, tấ tắc khen, ”Hiếm khi được uống trà thơm như vậy.”

Chung Ly Tình Nhi cũng uống một ngụm, cười nói, \”Trưởng trấn là người bận rộn, ta là người rảnh rỗi, vì thế mới hứng thú với mấy thứ này.”

[Edit-on going]Cuộc sống nhàn rỗi của dược yNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ