Chương 67: Tính toán cầu hôn

218 5 0
                                    

Sáng sớm gọi điện thoại, buổi chiều Tô Quân Ly để người khác đem vé vào cửa của buổi diễn tấu đưa tới...

Giản Mạt vừa nhìn, cả ba vé đều là ghế VIP.

Hướng Vãn cũng rất bất ngờ, nhưng một chút cũng không cảm thấy không có ý tứ, cầm hai vé vào cửa hướng Giản Mạt nói cảm ơn, sau đó đắc ý cùng khuê mật của mình khoe khoang một chút.

Giản Mạt gọi điện thoại cho Tô Quân Ly, "Phiếu lấy được rồi, cảm ơn anh!"

"Anh sợ mình mang phiền phức đến cho em, cho nên không tự mình đưa qua được..." Thanh âm của Tô Quân Ly nhu hòa lộ ra ý cười dịu dàng, hít một hơi, "Mạt Mạt, em đồng ý đến buổi diễn tấu của anh, đó là vinh hạnh của anh..."

"Nhất định em sẽ đi!" Giản Mạt nhìn vé vào cửa ở trong tay, đối với sự săn sóc của Tô Quân Ly, khóe miệng cô không tự chủ được nở nụ cười, "Sau này rảnh rỗi em sẽ mời anh ăn cơm."

"Được." Tô Quân Ly một tay để trong túi, cả người dựa vào xe, ánh mắt nhìn về phía trước, "Đúng rồi, ba của anh nói nếu có cơ hội thì mời em tới nhà ăn cơm."

Giản Mạt kinh ngạc, "Tô lão gia?"

"Ừ."

"Cái kia..." Giản Mạt có chút ngoài ý muốn, "Ba của anh tại sao lại muốn mời em ăn cơm vậy?"

Tô Quân Ly mỉm cười, liếc mắt, "À, anh nghĩ ông ấy coi em thành bạn gái của anh..." Anh nửa vui đùa, mặt mày đều tràn ra ý cười ôn nhuận.

Khóe miệng Giản Mạt co quắp lại, "Anh chẳng lẽ cũng không nói... Em đã kết hôn rồi sao?"

"Chẳng lẽ, em không phải ẩn hôn sao?" Tô Quân Ly hỏi lại, ý cười nơi khóe miệng lớn hơn nữa.

Giản Mạt "Ha hả" một tiếng, âm thầm nhếch miệng nói: "Chuyện này vui đùa một chút cũng không tốt..."

Tô Quân Ly ngước mắt, "Ừ, nhưng thực sự chỉ là vui đùa..." Thanh âm của anh êm dịu lộ ra ý cười, chỉ là ánh mắt dần dần trở nên thâm thúy.

Nhiều năm như vậy... Đoán không chừng một chút ấn tượng cô cũng không có.

Chỉ là, cô đã quên, nhưng anh và ba của anh sẽ không quên.

Giản Mạt cũng không có đem chuyện Tô Quân Ly nói Tô lão gia tử muốn mời cô ăn cơm để vào trong lòng, sau khi cúp điện thoại, phát hiện có tin nhắn, sau đó mở ra xem...

G tiên sinh: Tối hôm nay mời Cố phu nhân cùng nhau ăn một bữa cơm được không?

Giản Mạt ngơ ngẩn nhìn tin nhắn, khóe miệng cô vô thức tràn ngập ra một mạt ý cưới đến chính mình cũng không biết.

Cô trả lời: Anh nhiều lần xuất hiện ở trước mặt em như vậy thật không bình thường, em sẽ cảm thấy rất quỷ dị.

Cố Bắc Thần không trực tiếp trả lời lại, qua một lúc lâu, ngay lúc Giản Mạt cho là hắn đang bận hoặc là kiêu ngạo chờ đợi cô chủ động gửi tin nhắn lại, trực tiếp gọi điện thoại qua.

"Thế nào, không muốn nhìn thấy anh?" Thanh âm của Cố Bắc Thần lộ ra nguy hiểm trầm thấp.

Khóe miệng Giản Mạt cong lên, "Sao có thể chứ?" Thanh âm của cô ngọt ngào, lộ ra sự hờn dỗi, "Em chỉ cảm thấy kỳ quái, có phải anh không còn có đủ mị lực hay không, lại không hẹn với mấy cô người tình của anh... Gần đây lại thường xuyên kéo em cùng đi ra ngoài vậy!?"

[Phần 1] Hào Môn Thiên Giới Tiền ThêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ