Giản Mạt trực tiếp đi lên phòng sách, không gõ cửa đã đi vào.
“Thế nào, lễ phép căn bản nhất còn không biết hay sao?” Cố Bắc Thần lạnh lùng nhìn Giản Mạt, híp mắt bắn ra hai tia sắc bén mà lạnh giá đích xác.
Giản Mạt không nghĩ đến Cố Bắc Thần mở ra cuộc họp video, động lòng người dù sao cũng đã tiến vào, đơn giản tính toán một chút là được rồi...
Cố Bắc Thần hơi nhíu mày nhìn Giản Mạt chẳng những không có lui ra ngoài, trái lại còn đi đến... Thậm chí, cô có đường thì không đi, lại cố vươn lên bò trên bàn làm việc, sau đó như con mèo nhỏ, tay chân cùng sử dụng linh hoạt, hướng phía hắn bò đến...
“Ba” một tiếng truyền đến, đó là Cố Bắc Thần không có ý thức đem tắt âm thanh của camera.
Giản Mạt chống người lên bàn bên cạnh, nhìn đáy mắt của Cố Bắc Thần kia càng ngày càng sâu, âm thầm cắn răng, trực tiếp liền cúi người đến gần thân hắn một chút, “A Thần... Anh có phải hay không khi trở về nên dành riêng thời gian cho em?”
Cố Bắc Thần không nói gì, chỉ là bị Giản Mạt trêu chọc như vậy, trong lòng có chút ngứa ngáy nổi lên.
Lần này, nguồn điện trực tiếp bị Cố Bắc Thần rút đi, sau đó hắn một phen đem Giản Mạt lôi xuống, trực tiếp đem cô để ở trên bàn làm việc hung hăng hôn xuống... Cuối cùng, vật kiêu ngạo kia công thành lược trì, đem cô nhào nặn thành các loại tư thế xấu hổ, khiến cho cô cảm thấy được hắn hung hăng xâm chiếm lãnh thổ của cô.
Giản Mạt vốn là cả đêm đã không có ngủ, lúc này trực tiếp bị thể lực cường hãn của Cố Bắc Thần làm cho mơ màng hỗn loạn, “A Thần, em không được...a...Cố Bắc Thần, anh là chó sao?”
Cố Bắc Thần nâng bả vai của cô lên, dùng miệng cắn, đáy mắt sâu thẳm nhìn Giản Mạt, “Giản Mạt, tốt nhất đừng cố gắng khiêu chiến giới hạn cuối cùng của anh... Trắng đêm không về lại còn cùng nam nhân khác cấu kết làm bậy, cẩn thận anh triệt để bẻ gãy em!”
Đồng thời lúc dứt lời, Cố Bắc Thần giở trò xấu quyết tâm đem vật cứng của chính mình hung hăng đụng vào chỗ sâu nhất của Giản Mạt, “Đã biết chưa?”
Giản Mạt chỉ cảm thấy bị vật cứng kiêu ngạo của Cố Bắc Thần làm cả người đều nhanh muốn rời ra thành từng mảnh, thế nhưng, cô vẫn một phen nâng cánh tay câu ở trên cổ của hắn, hờn dỗi nói: “Em đáp ứng anh, vậy anh có thể đáp ứng em hay không, sau này cũng không được truyền scandal ra ngoài đâu đấy?”
Tầm mắt Cố Bắc Thần đột nhiên trở nên nguy hiểm, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của hắn cúi xuống gần Giản Mạt, “Thế nào, bắt đầu muốn quản anh rồi?”
Giản Mạt cười lên một tiếng, chỉ là nụ cười này liền nhanh chóng lan tràn đến đáy mắt, nhưng không thâm nhập quá sâu, “Em làm sao có thể quản được anh?” Ở khóe miệng của hắn, cô nhanh chóng hôn vào khóe môi, tránh nặng tìm nhẹ nói, “Tối hôm qua có một bằng hữu của mẹ ở bệnh viện, cho nên em chăm sóc cả đêm đến giờ vẫn chưa được ngủ....A Thần, có thể hay không làm nhanh lên một chút, em rất buồn ngủ.”
Một câu nói, cô truyền đạt hai ý tứ... Giải thích tối hôm qua vì sao không trở về đồng thời, biểu đạt chính mình rất mệt mỏi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Phần 1] Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê
Narrativa generale[Tên đầy đủ] Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em [Tên Trung] Nhất Dạ Nguy Tình: Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê / Một Đêm Nguy Hiểm: Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê (一夜危情:豪門天價前妻) Tác giả: Nguyệt Hạ Hồn Tiêu (月下魂銷) Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình...