CHAP 88 " Tổn Thương !!!!!!"
Tại Hàn Ngiuyên , một ngôi trường thường xuyên rất ồn ào rất náo động nhưng sao hôm nay yên ắng đến lạ thường ? Cũng đúng thôi , vì họ đã không còn lí do để ồn ào nữa , không còn những thứ làm cho người ta thích thú . Lục thần là như vậy đến rất nhanh và đi cũng không ai biết , một lần biết mất chính là một nhóm .
Tiểu Băng đứng giữa sân trường trống trãi , từng học sinh lướt qua nàng không còn để lại cảm giác như lúc trước nữa , những cái chào làm nàng kiêu hãnh tự hào thì giờ cũng trở nên bình thường , bởi vì trong lòng nàng đang bị chi phối bởi một thứ quan trọng hơn . Có lẽ người đã lắp đầy khoảng trống và che lắp tất cả mọi thứ khác trong lòng nàng , nên lúc này đây không thể len lỏi một thứ gì khác . Người ta nói trong tình yêu người nào yêu nhiều hơn người đó thua . Nàng thất bại quá phải không ?
Tâm cang đang gào thét , nhưng vì điều gì ? cô đơn à , hay là cảm giác tổn thương hoặc là bị bỏ rơi chăng ? mỉm cười tự hỏi nhưng nước mắt lại rơi
Trương Dĩ Hình thấy nàng chỉ có cảm giác đau lòng cùng mất mát , bước đến gần nàng lau đi giọt lệ trên má , mở vòng tay rộng ôm nàng vào trong lòng
Đã rất nhiều lần rồi , nàng cảm nhận rõ vòng tay này nó an ổn lắm . Cảm giác như thế giới khép lại , bóng tối trôi đi chỉ nhường lại ánh sáng tại nơi đây . Nó làm nàng cảm giác nhẹ nhàng hơn .Nước mắt cũng tự nhiên ngừng rơi , tim vì đó mà cũng ít đau lòng
Thoát khỏi cái ôm đó , Tiểu Băng một nụ cười giả tạo
"Cảm ơn anh "
Trương Dĩ Hình nhẹ tay chạm trên má của nàng
"Đừng như vậy nữa , anh rất đau lòng "
Tiểu Băng tim khẽ run nhìn người trước mắt , ánh mắt thật sâu thật nhiều tình cảm cuối cùng vẫn là không nói gì
"tặng em , sinh nhật vui vẻ công chúa nhỏ của anh "
Tiểu Băng có chút ngơ người , nay là ngày sinh của nàng sao ? nàng cũng không nhớ rõ nữa
"cảm ơn anh "
Nhận lấy bó hoa từ trên tay Dĩ Hình , Tiểu Băng một nụ cười nhẹ
Chỉ cần Tiểu Băng cười , Trương Dĩ Hình điều thấy như hoa nở trước mắt , muốn vạn phần xinh đẹp động lòng người , nhất thời có tí ngây ngẩn
"Dĩ Hình " Tiểu Băng có tí e ngại ánh mắt nóng rực Dĩ Hình nhìn nàng
"Em cười rất đẹp , nên cười thật nhiều "
"ừm" nàng chỉ như thế đáp ứng gật nhẹ đầu , người cũng nói nàng như thế
"Đi thôi , anh còn một vài bất ngờ dành cho em "
"được " Khoác tay Dĩ Hình , Tiểu Băng một lần nữa sau nhiều tháng nở nụ cười thanh tú bước đi , nụ cười tuy còn chút đau thương nhưng vẫn là thật có vui vẻ
-----------------------------------------------
Một nhà Hàng sang trọng , được trang trí rất đẹp màu chủ đạo là nàng yêu thích , mỗi đồ vật ở đây điều là thứ nàng thích nhất , những thứ nàng đã sở hữu và có cả những thứ nàng muốn sở hữu , danh sách các món đồ ở đây điều nằm gọn trong nhật kí yêu thích của mình
BẠN ĐANG ĐỌC
Cô giáo! Lại là em
Krótkie OpowiadaniaLần thứ nhất giúp đỡ là số phận, lần thứ giúp đỡ chính là duyên phận và lần thứ ba giúp đỡ là định mệnh. Tình yêu là không có khoảng cách, không giới hạn dù là cô trò đã sao? Chỉ biết quá khứ, hiện tại, tương lai... "Tôi yêu em cô giáo" Thế loại...