Phần 1: Vãn Hi (18)

577 49 4
                                    

Lam Hi Thần bỗng chốc hoảng thần.

Đợi y phục hồi tinh thần lại, thấy bào đệ trước mắt trong mắt có mê ly đồng dạng, sau đó một cái chớp mắt thanh tỉnh, hai người đoan chính phát giác, Phụng Thiên Điều tấu xong, quay đầu về phía môn sinh một bên, phát hiện mỗi người vẫn là duy trì tư thế thổi tiêu đánh đàn bất động, hai người nhìn nhau cười. Lam Vong Cơ phất tay, một tiếng cầm vang lên, hai mươi người môn sinh mới trở lại bình thường, mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hiện tại là.... Làm sao vậy?

Một tiếng vỗ tay vang lên, tiếp theo chậm rãi từng tiếng vỗ tay nối tiếp vang lên.

Tiếng hoan hô như sấm.

Giang Trừng cùng Ngụy Anh đã sớm nhịn không được, hai người đứng lên đang muốn một cước vượt qua bàn lao xuống tiến đến ôm.

Nhưng một cái ho khan làm cho bọn họ miễn cưỡng ngừng động tác.

Làm gì làm gì? Hai người các ngươi muốn làm gì? Ngụy Anh không nói, cữu cữu ngươi gấp cái gì?

Kim Lăng trừng mắt nhìn hai người họ một cái, không có biện pháp, hôm nay Kim Lăng lớn nhất, Giang Trừng cùng Ngụy Anh đành phải thở một ngụm khí lớn, cắn răng nắm tay miễn cưỡng ở tại chỗ, sắc mặt lại hồng lại trắng, đặc sắc cực kì.

"Lam tông chủ, Hàm Quang Quân, đa tạ các người, Kim Lăng nhận phần lễ này, như lời Lam tông chủ nói, Cô Tô Lan Lăng đồng tâm đồng đức, tình nghĩa trường tồn, thỉnh!"

"Tạ ơn Kim tông chủ." Ôm quyền cúi chào, Lam Hi Thần dẫn môn sinh trở về vị trí cũ ngồi xuống, lúc này mới ngồi xuống, vài tiên gia đứng đầu lập tức lại đây hàn huyên, cũng có mấy thiếu niên vọt đi qua, thẳng hướng đi đến phía sau môn sinh Lam thị.

"Lam Cảnh Nghi, ngươi đi a! Ăn mặc nhìn đẹp như thế này, còn lộ ngực ư."

"Tư Truy? Oa.... Hôm nay ta mới phát hiện ngươi cũng rất đẹp a!"

Xông tới đây là mấy thiếu niên, không phải người khác, đúng là một đám nhóc đi theo đệ tử Lam thị cùng nhau đi săn đêm, tình cảm cực kì không tồi.

Bạn bè hoạn nạn cùng nhau sấm Nghĩa Thành, sau đó, nhất là thế tử Âu Dương thế gia Âu Dương Tử Chân kia, xú tiểu tử này chạy đến Cô Tô trốn cha đều nhanh nghĩ đến dựa vào Lam thị.

"Đừng nói, ta rất muốn đi đổi sạch.... Rất không quen..." Còn đang đắm chìm ở trong sung sướng mới vừa hợp tấu, vẻ mặt Tư Truy còn một ít hoảng hốt, điểm lên cậu một thân trang phục nhưng lại hơn một cỗ hương vị nói không nên lời, trong vài người thấy cậu như vậy rõ ràng không hẹn mà cùng đỏ mặt.

"Tư Truy, Cảnh Nghi." Ứng phó mấy gia chủ đến hàn huyên, Lam Hi Thần lợi dụng thời gian rãnh quay đầu kêu hai người. Lam Tư Truy cùng Lam Cảnh Nghi lập tức đứng lên trả lời vâng.

"Hôm nay vất vả, đều tan đi, xem là muốn đi nghỉ ngơi hay là muốn đi cùng bằng hữu nói chuyện đi, hôm nay có thể không cần giờ Hợi nghỉ ngơi, nhưng mà cũng đừng chơi đùa quá muộn nha. Những người khác cũng phải nghe theo dặn dò của Tư Truy cùng Cảnh Nghi, đừng làm cho người khác thêm phiền toái." Hiếm khi ra ngoài một chuyến, Lam Hi Thần cũng không muốn làm cho môn sinh quá gò bó, dù sao hôm nay cái mạt ngạch đều gỡ xuống, liền thoáng phóng túng một chút đi.

(Trừng Hi): Vãn HiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ