Edit: Cẩm Anh.
Khoảng chừng mười giây, lúc này Khương Mịch mới sửng sốt, hiểu được chắc là Cố Ngôn Phong đã hiểu nhầm cô thành người nào đó nửa đêm bò lên giường anh rồi, vậy nên thái độ mới kiên quyết từ chối như vậy.
Cũng không biết nên nói là do thầy Cố giữ mình trong sạch, hay nên nói là do anh quá thẳng nam đây.
Tâm tình phức tạp thở dài, Khương Mịch vốn muốn đi xuống dưới trực tiếp tìm Trình Song Song.
Nhưng hoa của mọi người tặng nhiều như vậy, nếu để đến mai sẽ không còn tươi nữa, vì thế Khương Mịch lại gõ cửa phòng.
Lần này trong phòng không hề có động tĩnh.
Căn bản thầy Cố không có ý muốn mở cửa ra.
Khương Mịch lại muốn gõ cửa, bỗng nhiên nghĩ đến cách xử lý thô bạo của Cố Ngôn Phong, rất có thể anh sẽ trực tiếp gọi điện thoại cho khách sạn, đến lúc đó một đám bảo vệ đi lên... Như vậy thì thật quá khó xử.
Khương Mịch rùng mình một cái, lấy điện thoại ra gọi điện cho Cố Ngôn Phong.
Lần này thầy Cố nhanh chóng nhận điện thoại: "Còn chưa ngủ à?"
"Thầy Cố..." Khương Mịch cất giọng u oán: "Anh thật sự không muốn cho em vào cửa sao?"
"Hửm?" Thầy Cố sửng sốt hai giây, sau đó rốt cuộc cũng phản ứng lại: "Người ở ngoài cửa là em?"
Trong phòng vang lên tiếng bước chân dồn dập, Khương Mịch giận dỗi tắt điện thoại.
Sau đó cửa mở ra, hai người đứng đối diện nhau nhất thời không biết nói gì.
Vì thế, bất ngờ được chuẩn bị đã lâu nay lại trở thành Khương Mịch nhìn anh bằng ánh mắt tội nghiệp, còn thầy Cố thì áy náy xin lỗi.
"Mau vào đi." Cố Ngôn Phong áy náy cười: "Tại sao muộn như vậy rồi mà còn tới đây?"
"Vì bị tắc đường." Khương Mịch không khống chế được đề cao giọng nói: "Em ngồi trên xe bảy tiếng mới tới, kết quả anh còn nhốt em ở ngoài cửa!"
"Là tôi sai." Cố Ngôn Phong căn bản không cãi lại.
Anh cầm lấy vali và hoa của Khương Mịch, vội chuyển sang đề tài khác: "Hoa này ở đâu ra đây?"
Vừa nhìn thấy đã biết không phải ở cửa hàng bán hoa rồi.
"Hoa dại hái ở ven đường đấy." Tâm trạng của Khương Mịch biến đổi trong vài giây, suy cho cùng, nhìn thấy Cố Ngôn Phong thì cô cũng rất vui vẻ, kể rõ mọi chuyện xảy ra trên đường: "Em vừa nói mình biết anh một cái là bọn họ đã kích động, ai cũng chúc phúc cho em và anh hết rồi."
"Cảm ơn." Cố Ngôn Phong có chút cảm động.
Anh có rất nhiều fans, cũng đã nhận được nhiều lời chúc phúc, nhưng hiển nhiên ý nghĩa lời chúc này của Khương Mịch hoàn toàn không giống nhau.
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] Vị Hôn Phu Lão Đại Lại Giúp Tôi Làm Bài Tập
General FictionTên truyện: Vị hôn phu lão đại lại giúp tôi làm bài tập. Tác giả: Hoạ Ngữ. Bìa: @xian/inpauwf_ Thể loại: Hiện đại, xuyên thư, nữ phụ, showbiz, nam ảnh đế tài năng, ấm áp - cô gái nhỏ hiểu chuyện đáng yêu, cưới trước yêu sau, #NGỌT_SỦNG_SẠCH, CÓ NỘI...