Chương 8

2K 173 59
                                    

Sau một kỳ nghỉ thì hôm nay Vương Nhất Bác đã đi học lại, cũng là ngày cậu nhận được kết quả thi cuối kỳ. Cầm bảng điểm trong tay, tậm trạng cậu tụt dốc thê thảm, rốt cục trong cái đầu ngu ngốc này của cậu chứa cái gì vậy chứ, Toán 47 điểm, Khoa học 44 điểm, cậu không dám tiếp tục nhìn xuống mấy môn hoang tàn bên dưới nữa.


Vương Nhất Bác nằm dài ra bàn, vẻ mặt chán nản, lớp trưởng vừa phát bảng điểm xong, đi ngang qua chỗ cậu, thấy vậy liền quan tâm hỏi.

– Nhất Bác, kết quả sao rồi ?


Lớp trưởng lớp cậu chính là nữ sinh xinh đẹp nhất được cả khối bầu chọn, tính tình ôn nhu, cũng có chút hào sảng, đi đến đâu cũng được đám con trai yêu thích. Nhưng cố tình cô bé lại khá quan tâm đến Vương Nhất Bác, một nam sinh hơi khép kín, vốn không có quá nhiều mối quan hệ với bạn học.


Ba năm cao trung, Vương Nhất Bác chỉ có mỗi Trịnh Phồn Tinh và Quách Thừa là thân thiết, lúc trước thường rủ nhau đi ăn uống, chỉ là gần đây ngày thi tốt nghiệp ngày càng gần, hơn nữa đầu học kỳ trước, hai đứa nhỏ Thừa Tinh đã bị thuyên chuyển sang bên hệ tự nhiên, chỉ còn mỗi cậu ở lại ban xã hội này.

– Mình thi không được tốt lắm, Toán chỉ được 47 điểm thôi...


Nghe giọng Vương Nhất Bác chán nản, Hạ Chân nhón người qua xem thử bảng điểm của cậu bạn.

– Oa, văn học cậu được 87 điểm kìa, mình còn không được cao như vậy đâu.


Biết đây là một lời an ủi, Vương Nhất Bác thân thiện cười với cô, Vương Nhất Bác học lệch nghiêm trọng, Toán dù có cố gắng thế nào, điểm số chưa từng vượt qua 50, khoa học lại càng thê thảm, lần này được 44 điểm đã coi như rất cao rồi.

– Ngày mốt họp phụ huynh, hy vọng mẹ sẽ không vì điểm số Hóa học của mình mà đá mình ra khỏi nhà. TT___TT


Sau lưng Vương Nhất Bác là một bạn học nữ, buồn rầu lên tiếng, lần kiểm tra này, đề bài đều có độ khó tương đối cao, điểm của ai cũng thụt lùi không ít, không ít bạn học nhìn vào phiếu điểm mà sầu lo về ngày họp phụ huynh.


Nhắc đến họp phụ huynh, Vương Nhất Bác đột nhiên nhớ tới, hôm trước trợ lý của Tiêu Chiến đưa cậu đến trường, cũng đã chào hỏi với hiệu trưởng, sau này những chuyện ở trường của cậu, đều trực tiếp tìm đến trợ lý Tống.


Lần này nếu chủ nhiệm gọi cho Tống Nghiên Thư, chắc anh sẽ báo với Tiêu Chiến, sau đó Tiêu Chiến làm phụ huynh đến trường họp cho cậu.


Nghĩ tới lần này Tiêu Chiến một thân âu phục giày da, gương mặt lãnh đạm cầm trên tay phiếu điểm của cậu, một bên lại nghe giáo viên nhận xét cậu ngốc như thế nào, điểm Toán thê thảm như thế nào, Vương Nhất Bác liền cảm thấy nhân sinh không còn gì mà lưu luyến nữa.

Chú ơi ! Nói nghe nè...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ