Có vẻ mọi người hầu như ai cũng hoàn thành nhiệm vụ, cảnh học sinh đi vào tay cầm hàng tá cây Bát Cát thế kia. Thực ồn ào!!Các lão sư, đội trưởng đều có mặt chờ sẵn các học viên của mình về. Do không để biết có thần thú ở đây nên Cố Hân phất tay, Hắc Long tự hiểu ý liền thu nhỏ bản thân lại chui vào túi áo của Cố Hân ẩn nấp.
-"Ngươi thự sự có thứ gì quý giá hay sao" lời nói này phát ra một nhóm người đang tụ tập bu quanh ở nơi kia
-"Không tin!! Đây cho các ngươi xem" không ai khác đây chính là Siêu Thư đang đứng giữa đám ồn ào đó.
Siêu Thư từ trong túi đồ mình lôi ra quả trứng màu vàng nhạt, sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Không khiến khỏi những người đó mắt trợn tròn, hả họng.
-"Đây là gì" lần lượt mọi người đều hỏi dần dập
-"Đây là .........." Siêu Thư định mở miệng thì
-"Có chuyện gì ồn ào" Lời của lão sư cắt đứt lời nói của Siêu Thư
Mọi người dần tản bớt ra, nhường đường cho lão sư đi đến. Lão sư tiến lại gần Siêu Thư, càng khiến Siêu Thư thêm tự mãn, tỏ vẻ hãnh diện.
-"Đây là ..." Lão sư hỏi
-"Dạ thưa đây chính là trứng Phượng Hoàng, trò đã nhặt được từ trong nhiệm vụ vừa rồi" Siêu Thư cung kính dâng quả trứng lên cho Lão sư
Cầm lấy quả trứng, lão sư nhìn tới nhìn lui quả thực đây là trứng Phượng Hoàng. Liếc về phía Tiêu Ngữ ở kia đang chống tay nhìn lại. Lão sư ho khan vài cái, nở nụ cười hiền hậu, gương mặt vui vẻ, tán thưởng Siêu Thư
-"Quả là tài năng của học viện Wag, có thể lấy được trứng của Phượng Hoàng, khen thưởng cho học viên Siêu Thư" lão sư vỗ vai Siêu Thư khiến cho bao học viên xung quanh ngưỡng mộ, ghen tỵ.
Siêu Thư được lão sư khen thưởng càng thêm hống hách, vênh mặt lên trời. Nhưng sự kiêu ngạo đó không được bao lâu đã bị một tiếng Écccc vang dội khắp làm rung chuyển mặt đất của học viện.
-"Kia là gì" một người chỉ tay về phía trên trời đang có một vệt ánh sáng màu lửa đỏ đang bay vụt về phía học viện.
Không sai đó chính là Phượng Hoàng, chuyện nó xuất hiện ở đây không ai có thể hiểu được nhưng trừ một người. Tiêu Ngữ ngồi yên vị bắt chéo chân ở trên đài cao kia đảo mắt tìm kiếm một chút. Đây rồi, người kia đang đứng khoanh tay đơn độc đứng dưới tán cây kia tách khỏi đám ồn ào phiền phức ngoài kia. Khóe miệng cong lên, đã biết ai đã gây chuyện này....
Cố Hân dường như cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn chăm chăm mình. Quay đầu lại, hướng về phía người kia nhìn lại. Cố Hân và Tiêu Ngữ, bốn mắt giao nhau dường như không ai chịu thua ai. Nhưng lại trái ngược nhau, một bên ánh mắt vui vẻ hứng thú, còn một bên lạnh lùng khó chịu.
-"Ta đã làm theo ý của ngươi" Hắc Long từ đâu xuất hiện nhẹ nhàng chui vút vào trong túi áo của Cố Hân.
-"..........." Hắc Long đã về nên Cố Hân thu hồi ánh mắt quay đầu đi nhưng vẫn cảm nhận được ánh mắt người đó vẫn đang nhìn bản thân.