Chương 15 : Đánh úp

348 41 3
                                    

2 Mẹ con Sakura vừa trốn thoát chưa bao lâu thì Syaoran đã đến điểm hẹn, anh rút súng lên đạn để phòng thủ rồi thận trọng tiến vào bên trong khu nhà máy, anh mới đi được vài bước đã nhìn thấy khói mù tỏa ra, anh hốt hoảng vì tưởng rằng có hỏa hoạn, anh vội lao nhanh vào trong đúng lúc này cả đám người của tên Kim Bảo cũng tán loạn chạy ra, cả 2 bên giáp mặt nhau lập tức những họng súng đen ngòm đều đồng loạt giương lên, Syaoran lòng đang lo lắng chẳng cho tên Kim Bảo lên tiếng trước anh đã gằn giọng nói luôn.

" Vợ con tao đâu, nói mau không thì súng đạn của tao không có mắt đâu "

" Mày định dọa ai vậy, mày đừng quên 2 đứa nó còn đang nằm trong tay tao, mày thử nổ súng đi xem tao có cho tụi nó đi chầu ông bà không ? Còn không mau bỏ súng xuống đầu hàng bọn tao "

Mặc dù không còn giữ người vậy mà tên Kim Bảo vẫn tỏ ra bình thường lớn giọng thị uy với Syaoran, nghe hắn nhắc đến mẹ con Sakura anh run tay súng định buông, nhưng anh chợt nhận ra điều bất thường, anh cầm chắc khẩu súng của mình rồi đưa ra điều kiện.

" Trước khi tao làm theo lời mày, tao muốn nhìn thấy vợ con tao "

{ Chết tiệt thằng khốn này đã nhận ra rồi, nó thông minh thật đúng là không thể xem thường nó được }

Tên Kim Bảo chột dạ vì điều kiện của Syaoran, người đã chạy mất thì hắn lấy đâu ra mà cho anh gặp, tuy vậy hắn vẫn gan lì tới cùng hắn hất mặt cười khẩy rồi bất ngờ ra lệnh cho đàn em.

" Giết nó cho tao "

Mệnh lệnh vừa dứt những họng súng liền nổ liên hồi, tất cả đều hướng thẳng đến Syaoran, may thay anh đã phản ứng nhanh né được loạt đạn kia, nhưng bây giờ anh đang rơi vào thế bí, nơi ẩn nấp của anh chỉ là những cái thùng phuy lớn, anh lúc này chỉ có 1 mình cùng khẩu súng lục nhỏ, trong khi bọn người của tên Kim Bảo thì quá đông, mặc dù ở tình thế nguy hiểm anh vẫn lo cho mẹ con Sakura, theo như phán đoán của anh có thể cả 2 thoát được rồi, anh hi vọng rằng mọi chuyện đúng như anh nghĩ nếu vậy anh chỉ cần cầm cự chờ cứu viện đến.

Trong khi Syaoran chật vật đối đầu với đám người của tên Kim Bảo thì Sakura đang quay đầu xe chạy về hướng khu nhà máy, đáng lẽ ra cô đã lái xe ra đến đường lớn nhưng Syaoron nhớ ra bố mình, vậy là cậu vội lay tay mẹ và nói.

" Mami ơi, mami mau quay lại đi, papa sẽ gặp nguy hiểm nếu như chỉ đi 1 mình đến cứu chúng ta đấy "

Lúc đầu Sakura định mặc kệ Syaoran, cô chỉ quan tâm chuyện quan trọng lúc này là cần đưa con trai về nhà an toàn, vả lại giữa cô và anh vẫn còn rất nhiều xích mích chưa giải quyết, chuyện năm xưa anh gây thù chuốc oán với tên Kim bảo cũng chẳng liên quan gì đến cô vậy thì cô không cần xen vào để tránh chuốc họa, thế nhưng hình ảnh anh chăm sóc cô sáng nay cùng những lời xin lỗi đã làm cô thay đổi, cô chuyển hướng xe quay lại khi xe còn cách 1 khoảng không xa cô đã nghe thấy tiếng súng nổ, cô liền nói vọng ra sau rồi đạp ga hết cỡ cho xe lao về phía trước.

" Bé cưng thắt dây an toàn cúi người xuống "

1 tiếng rít bánh xe kéo dài khiến cho đám người của Kim Bảo buộc ngừng tay súng bịt chặt tai lại, Sakura tay giữ chặt vô lăng đồng thời gạt hộp số 2 chân thì vừa đạp ga lẫn thắng, bánh xe xoay tít dưới nền đất tạo ra bụi mù bay lên như vũ bão, cô nhanh chóng chồm người ra cửa bên đẩy cửa và hét lớn.

[Longfic Syaoran&Sakura] Tiểu Bảo Bối Em Đừng Mong Thoát Khỏi Tôi FULLNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ