Vốn dựa theo nghi chế hoàng gia, sau khi hoàng tử chỉ hôn thành thân cùng chính phi, không cần hoàn toàn dựa theo tập tục dân gian, đi đủ lục lễ như vậy. Dù sao địa vị hoàng gia và nhà mẹ đẻ hoàng tử phi cũng không phải là bình đẳng, hoàng tử cũng sẽ không tự hạ thấp địa vị tiến hành những thứ nghi thức rườm rà kia, rất nhiều nghi thức hôn khánh đều để cho nội vụ phủ làm thay.
Chẳng qua Tiêu Thiểu Giác để tỏ lòng tôn trọng và yêu quý đối với Lục Thanh Lam, vẫn kỹ lưỡng trịnh trọng một cách kỳ lạ mà tiến hành mỗi một bước của "Lục lễ".
Một ngày nọ, Lục Thanh Lam đang ở trong phòng thêu đồ cưới. Bắt đầu từ mười hai tuổi, Kỷ thị đã đốc thúc nàng thêu đồ cưới, nhưng nàng ghét nhất là thêu thùa may vá, ngày ngày chây lười, thêu đến mười bốn tuổi, đồ cưới mới chỉ thêu được một phần mười. Hiện giờ đã định thân, Kỷ thị lại càng nóng nảy —— nếu ngay cả đồ cưới cũng không thêu tốt, tương lai đến nhà chồng chẳng phải là để cho người ta cười chết! Hạ mệnh lệnh cho Lục Thanh Lam, bảo nàng cần phải thêu xong giá y của mình trước cuối năm nay. Làm tiết y tiết khố cho Tiêu Thiểu Giác, cùng với một ít đồ vật đưa cho Trinh phi, cũng phải hoàn thành trước khi qua sang năm xuất giá. Về phần những cái khác, không có biện pháp đành phải mời tú nương làm thay rồi.
May mà trong Khánh vương phủ không có bà bà, cũng không có chị em dâu, nếu không Kỷ thị cũng không dám để cho nữ nhi mạo hiểm như vậy.
Lục Thanh Lam lại là một vẻ mặt không sao cả, nàng tin tưởng Tiêu Thiểu Giác cưới nàng về, tuyệt đối không phải là vì để cho nàng thêu thùa may vá.
Ngày hôm đó ở chung cùng nàng chính là Tiêu Kỳ. Từ lúc Lục Văn Đình đi Hành Châu, Tiêu Kỳ không cần cố kỵ, số lần đến Hầu phủ nhiều hơn. Đổi lại cách nói chính xác hơn, nàng cơ hồ có hơn phân nửa thời gian đều ngâm mình ở trong Hầu phủ, làm bạn cùng Lục Thanh Lam. Ngoài mặt lại nói, đương nhiên là cô em chồng sắp xuất giá tâm tình khẩn trương, nàng tới trấn an tâm tình của nàng.
Tình huống thực tế lại là, từ sau khi Lục Văn Đình đi, trong lòng của nàng hiu quạnh, cực kỳ bất an. Chỉ có ngốc ở Hầu phủ, ngốc tại địa phương hắn từng đi qua, nàng mới có thể cảm thấy an lòng một chút.
Hai người thêu được một nửa giá y đỏ thẫm trải lên trên giường, Tiêu Kỳ vuốt ve xiêm y này thở dài nói: "Thật là một chất vải tốt, màu sắc này nhuộm rất chuẩn, không hổ là hàng tốt nhập từ Đại Lương vào." Đại Lương nằm ở phía nam, chất lượng tơ lụa và vải là có một không hai trong ba nước.
Lục Thần thương yêu nữ nhi, mấy năm trước đã tốn số tiền lớn mua được từ trong tay tư thương một xấp vải tốt nhất, đợi đến lúc nữ nhi xuất giá sử dụng.
Lục Thanh Lam cười nói: "Tẩu tử tốt, ngươi cũng đừng khen ta nữa, giá y của ngươi cũng tuyệt không kém so với ta a!"
Tiêu Kỳ cười nói: "Cái miệng lanh lợi này của ngươi, thật đúng là không buông tha người khác!"
Nói đùa mấy câu, Tiêu Kỳ không nhịn được nói: "Còn chưa có tin tức của Lục Tam ca sao?"
Lục Thanh Lam nháy mắt mấy cái: "Ca ca của ta mấy ngày trước không phải là mới viết thư trở về đấy sao, lúc này đã đợi không kịp?"
BẠN ĐANG ĐỌC
HOÀNG GIA SỦNG TỨC - Thải Điền [Phần 2]
Romance(Bên kia đã đến giới hạn phần nên bên này đăng từ chương 201 trở đi nhé.) 《皇家宠媳》 / 作者:彩田 Editor: Bifeng Thể loại: Trùng sinh - Cộng sinh - Sủng ngọt - Cung đấu Độ dài: 348 chương ♠ Giới thiệu vắn tắt ♠ Sau một lần mạc danh kỳ diệu gặp gỡ, Tiêu Thiể...