Giờ phút này hai mắt Tiền Lâm chăm chú nhìn Trinh phi, hận nàng không thể lập tức đáp ứng.
Trinh phi mới sẽ không nhận cái cầu này, cười nói: "Lão Cửu đã sớm khai phủ phong vương, những chuyện này vẫn là bọn hắn tự mình quyết định đi, bổn cung chỉ để ý an an tâm tâm ôm hoàng tôn là được rồi."
Hoàng hậu sớm biết Trinh phi trơn tuột không nương tay, liền xoay mặt lại hỏi Lục Thanh Lam: "Tức phụ Lão Cửu, ngươi định sẵn cái thời gian đi."
Lục Thanh Lam ước gì Tiền Lâm cả đời đừng vào phủ, vẫn là chiêu đánh thái cực: "Ta cũng không thể tự mình làm chủ chuyện của vương gia được, xin mẫu hậu cho ta trở về thương lượng cùng vương gia một chút, lại trả lời chắc chắn cho mẫu hậu được không?"
Mắt Tiền hoàng hậu hạnh hơi híp, hùng hổ doạ người khí thế bức người: "Ngươi không cần phải để ý đến Lão Cửu, trước tiên nói một chút về suy nghĩ của chính ngươi đi."
Lục Thanh Lam âm thầm kêu khổ, một khi nàng nới lỏng miệng ở chỗ này, hoàng hậu ngày sau chắc chắn bắt lấy không tha, nói không chừng Tiêu Thiểu Giác vì bảo vệ nàng, cũng phải đi vào khuôn khổ.
Đang lúc bị làm khó, có một tiểu nội thị đi vào truyền lời, "Khánh vương điện hạ tới."
Sắc mặt hoàng hậu biến hóa, không ngờ Tiêu Thiểu Giác tới nhanh như vậy, không dám chậm trễ: "Mời tiến vào!"
Không đến một lát Tiêu Thiểu Giác đã bước nhanh đi đến. Sau khi hành lễ, cùng Lục Thanh Lam đứng chung một chỗ. Lục Thanh Lam thấp giọng nói: "Chàng không ở Kiến Thủy điện làm bạn với phụ hoàng, sao nhanh như vậy đã tới rồi?"
Tiêu Thiểu Giác cũng giảm thấp thanh âm: "Bổn vương nghe nói có người ở nơi này làm khó nàng, cố ý tới đây nhìn một cái." Nói xong vươn tay ra cầm tay nàng. Trong lòng Lục Thanh Lam không khỏi ấm áp.
Mọi người thấy hai người bọn họ thể hiện ân ái đến cả Vĩnh Trữ cung, sắc mặt đều biến đổi. Nhất là Tiền Lâm, từ lúc Tiêu Thiểu Giác đi vào, ánh mắt của nàng tựa như dính ở trên người Tiêu Thiểu Giác, không thể dời đi. Nhưng mặt Tiêu Thiểu Giác lòng Tiêu Thiểu Giác tràn đầy đều là Lục Thanh Lam, hoàn toàn không liếc nhìn nàng một cái, trong khoảnh khắc nàng chỉ cảm thấy trong lòng tuyệt vọng, sắc mặt đã trở nên trắng như tuyết.
Thần sắc trên mặt Tiền hoàng hậu cũng rất khó coi, trên mặt miễn cưỡng hiện lên nụ cười nói: "Lão Cửu ngươi tới ngược lại nhanh."
Thần sắc Tiêu Thiểu Giác thản nhiên nói: "Mẫu hậu nơi này náo nhiệt như vậy, không biết là đang nói chuyện gì?"
Tiền hoàng hậu nói: "Ngươi tới vừa vặn, chúng ta đang thảo luận hôn sự của ngươi và Lâm nhi đây. Ngươi người trong cuộc cũng nên nói một chút, lúc nào nghênh thú chất nữ của bổn cung vào cửa?"
Sắc mặt Tiêu Thiểu Giác hiện lên một tia cười lạnh thản nhiên. Tiền hoàng hậu vẫn luôn muốn thao túng hôn sự của hắn, hiện giờ lại đem chuyện này tới bức bách Lục Thanh Lam, trong lòng hắn quả thực căm thù đến tận xương tuỷ.
Hắn nói một câu liền khiến bốn phía khiếp sợ: "Mẫu hậu lời này của ngài sai rồi!"
Sắc mặt Tiền hoàng hậu biến hóa: "Lão Cửu, ngươi có ý gì?" Nếu là người khác nói như vậy, nàng đã sớm giận tím mặt, nhưng tính tình Tiêu Thiểu Giác khùng lên, ở trước mặt hoàng đế cũng dám ngang bướng chống lại, huống chi là nàng vị đích mẫu chưa từng trọn một ngày dưỡng dục này. Thêm chi hiện giờ hắn nắm đại quyền, khí chất trên người quá mạnh mẽ, cho dù nàng là hoàng hậu, thấy hắn cũng có chút sợ hãi.
BẠN ĐANG ĐỌC
HOÀNG GIA SỦNG TỨC - Thải Điền [Phần 2]
Romance(Bên kia đã đến giới hạn phần nên bên này đăng từ chương 201 trở đi nhé.) 《皇家宠媳》 / 作者:彩田 Editor: Bifeng Thể loại: Trùng sinh - Cộng sinh - Sủng ngọt - Cung đấu Độ dài: 348 chương ♠ Giới thiệu vắn tắt ♠ Sau một lần mạc danh kỳ diệu gặp gỡ, Tiêu Thiể...