Trong lòng Tiêu Thiểu Giác vẫn ngứa, chuyện tối ngày hôm qua, quả thực như mở ra cánh cửa thế giới mới, mới một hai lần hắn đã cảm thấy nghiện. Mới vừa rồi ở trên xe ngựa Lục Thanh Lam đồng ý trở về sẽ cho hắn, vốn nghĩ rằng trở về rồi lại tiếp tục tiền duyên cùng nàng, kết quả nàng lại thúc dục hắn đi làm chính sự, chẳng qua là muốn trốn tránh thôi, Tiêu Thiểu Giác thật sự không muốn để nàng đắc ý.
Nhưng rốt cuộc, đại sự triều đình quan trọng hơn, hắn tâm bất cam tình bất nguyện đi ra đằng trước, nhéo một cái ở trên gương mặt của nàng, "Lần này trước tha nàng, chờ buổi tối ta trở lại mới trừng trị nàng thật tốt."
Dứt lời đứng lên, phân phó Mặc Cúc và Mặc Hương một câu: "Hai người các ngươi ở nơi này hầu hạ vương phi cho tốt."
Hắn bước ra khỏi cửa phòng, Thanh Kỳ lập tức đi theo, Mặc Họa do dự một chút, cũng đi theo.
Mặc Cúc và Mặc Hương liền đi lên giúp Lục Thanh Lam cởi triều phục xuống, đổi một kiện bối tử tà khâm màu đỏ hồng. Bởi vì là tân hôn, cho nên nhiều ngày liên tiếp đều phải mặc đồ đỏ.
Mặc Cúc nói: "Vương phi có đói bụng không, nô tỳ kêu phòng bếp nhỏ chuẩn bị chút điểm tâm và ăn vặt, người có muốn ăn chút gì không?"
"Bữa trưa ta dùng ở chỗ Trinh phi nương nương rồi, bây giờ còn chưa muốn ăn. Xế chiều có an bài gì khác không?"
Mặc Cúc nói: "Vốn định là vương gia sẽ bồi ngài cùng gặp đám nha hoàn và ma ma có máu mặt trong vương phủ. . ."
Lục Thanh Lam khoát tay: "Các ngươi cũng thấy, vương gia đang có chuyện bận rộn, những người này ta tự gặp cũng được."
"Nhưng, vương phi. . ." Mặc Hương vội kêu lên.
Lục Thanh Lam nhìn bộ dáng gấp gáp kia của nàng, liền nở nụ cười. "Ngươi có phải có rất nhiều lời muốn nói với ta không, nói mau đi, đừng tự nín hỏng rồi."
Mặc Hương bộ dáng ủy khuất nói: "Vương phi, vương gia đối đãi với ngươi, chúng ta đều thấy ở trong mắt, đương nhiên là rất tốt. Nhưng trong vương phủ. . . Nha hoàn ma ma, rất nhiều đều là từ trong nội vụ phủ ra, gian xảo vô cùng, ngài nhất định phải chú ý. Nô tỳ lo lắng các nàng thấy ngài trẻ tuổi, không để ngài vào mắt, lén ngáng chân ngài. . ."
Lục Thanh Lam thấy nàng còn muốn nói tiếp, "Được rồi được rồi, ngươi có phải bị ngáng chân rồi không, nói một chút xem."
Mặc Hương thất kinh: "Vương phi, ngài làm sao mà biết được?"
Lục Thanh Lam cười khúc khích: "Liền tính tình kia của ngươi, chuyện gì đều viết ở trên mặt, ta còn có thể không biết sao? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Nói đi."
Mặc Hương tức giận nói: "Nói đến chuyện này, nô tỳ liền tức không có chỗ đánh. Tối hôm qua, nô tỳ sợ ngài đói bụng, nghĩ đi phòng bếp nhỏ lấy một ít thức ăn. Kết quả cái Thanh Kỳ cô nương kia, cố ý chỉ sai đường cho nô tỳ, nô tỳ chạy trong vương phủ hồi lâu cũng không tìm được trở về, may mà Mặc Cúc tỷ tỷ đi qua đón nô tỳ. Ngài nói, Thanh Kỳ này rốt cuộc muốn làm gì?"
BẠN ĐANG ĐỌC
HOÀNG GIA SỦNG TỨC - Thải Điền [Phần 2]
Romance(Bên kia đã đến giới hạn phần nên bên này đăng từ chương 201 trở đi nhé.) 《皇家宠媳》 / 作者:彩田 Editor: Bifeng Thể loại: Trùng sinh - Cộng sinh - Sủng ngọt - Cung đấu Độ dài: 348 chương ♠ Giới thiệu vắn tắt ♠ Sau một lần mạc danh kỳ diệu gặp gỡ, Tiêu Thiể...