Sau khi đổi xong phương thuốc rơi vào trong tay Lục Thanh Lam, nàng thật sự có chút không yên lòng cái lão gia hỏa này, liền nhìn Tiêu Thiểu Giác. Tiêu Thiểu Giác sớm chiều chung đụng cùng nàng, nàng nhìn sang một cái ánh mắt, là hắn có thể hiểu được hàm nghĩa bên trong, mỉm cười gật đầu.
Lập tức Lục Thanh Lam không tiếp tục hoài nghi nữa, kêu bọn nha hoàn lại đi sắc thuốc.
Lục Thanh Lam gọi nha hoàn dẫn Quách thái y đi nghỉ ngơi, rồi nói với Tiêu Thiểu Giác: "Vương gia một đêm đi đường cực khổ, tìm một chỗ ngủ bù trước đi."
Tiêu Thiểu Giác nhìn tia máu trong mắt của nàng, thực sự có chút đau lòng. "Ta một Đại lão gia, một đêm không ngủ cũng không có gì, ngược lại nàng, thân thể vốn đã yếu, chịu đựng như vậy ta lại đau lòng. Nàng vẫn là đi ngủ một lát đi, ta ở chỗ này nhìn. Nàng yên tâm, thuốc sắc xong, ta liền sai người đánh thức nàng."
Lục Thanh Lam cũng thật sự có chút chịu không nổi nữa, nàng còn muốn thuyết phục Tiêu Thiểu Giác ngủ trước, Tiêu Thiểu Giác liền nói: "Nhanh đừng nói nhảm nữa, có thời gian nhún nhường này, cũng ngủ được một lát rồi."
Lục Thanh Lam lúc này mới đi sương phòng nghỉ ngơi. Tiêu Thiểu Giác cởi áo choàng xuống, tới trước phòng của Vinh ca nhi quay một vòng, nghe thấy Lục Thần và Kỷ thị còn ở bên ngoài náo tiếng động lớn, lại đi ra cửa, khuyên can mãi cuối cùng mới khuyên được hai người họ trở về.
Hắn đến trong sương phòng nhìn một chút, Lục Thanh Lam ngủ ở trên giường, ngay cả y phục cũng không cởi, thấy nàng sau khi ngủ thiếp đi, vẫn chau mày, Tiêu Thiểu Giác đau lòng vạn phần, cúi người khẽ hôn nhẹ một cái ở trên trán nàng. Lục Thanh Lam mệt muốn chết, không phát giác gì.
Tiêu Thiểu Giác dịch góc chăn cho nàng, xoay người ra khỏi phòng.
Khi Lục Thanh Lam tỉnh lại, phát hiện trời đã tờ mờ sáng. Nàng lập tức ý thức được mình ngủ quên, chợt ngồi dậy. Mặc Họa đi tới hầu hạ, Lục Thanh Lam nói: "Các ngươi sao không gọi ta tỉnh dậy?"
Mặc Họa mím môi cười: "Vương gia không cho chúng ta quấy rầy vương phi."
Lục Thanh Lam có thể tưởng tượng được cái tình hình kia, hỏi trước: "Vinh ca nhi thế nào? Thuốc uống chưa?"
"Ngũ thiếu gia đã hạ sốt rồi. Tối hôm qua là Mặc Cúc tỷ tỷ đút hắn uống thuốc. Vương gia còn ở bên cạnh nhìn đây, vương phi người yên tâm đi."
Lục Thanh Lam nghe nói Vinh ca nhi đã hạ sốt, tảng đá lớn cuối cùng rơi xuống. "Thật tốt quá, thật tốt quá." Nàng xuống giường, cũng bất chấp rửa mặt, vấn tóc đơn giản, chạy đi thăm Vinh ca nhi.
Ngoài phòng, Tiêu Thiểu Giác và Lục Văn Đình đang ngồi đối diện nhau phẩm trà, giảm thấp thanh âm đang nói gì đó. Nhìn thấy Lục Thanh Lam, hai người trăm miệng một lời nói: "Sao lại không ngủ thêm một lát?"
Nói xong hai người liếc nhau một cái, cùng nhau nở nụ cười. Lần này người một nhà đối mặt với khó khăn đồng tâm hiệp lực, nhất là Tiêu Thiểu Giác vì giúp Vinh ca nhi, tận tâm tận lực, chút khúc mắc lúc trước của Lục Văn Đình và hắn sớm đã biến thành hư ảo. Trong lúc nhất thời không khí trong phòng hết sức hài hòa.
BẠN ĐANG ĐỌC
HOÀNG GIA SỦNG TỨC - Thải Điền [Phần 2]
Romantik(Bên kia đã đến giới hạn phần nên bên này đăng từ chương 201 trở đi nhé.) 《皇家宠媳》 / 作者:彩田 Editor: Bifeng Thể loại: Trùng sinh - Cộng sinh - Sủng ngọt - Cung đấu Độ dài: 348 chương ♠ Giới thiệu vắn tắt ♠ Sau một lần mạc danh kỳ diệu gặp gỡ, Tiêu Thiể...