Một con bồ câu đưa tin mang theo thư bổ nhiệm của triều đình bay về phía Yến quốc, Gia Hòa đế bổ nhiệm Lục Văn Đình làm Chinh Yến đại tướng quân, thống lĩnh không tới hai nghìn tàn binh bại tướng sĩ khí xuống thấp còn dư lại, để hắn tùy thời huy động, đánh bại Trữ Tài Lương, vãn hồi mặt mũi cho Đại Tề. Viện quân phải một tháng sau mới có thể đến, không có viện quân, không có quân nhu, chỉ có khích lệ trên tinh thần.
Đề cử một vị tướng lãnh còn trẻ như vậy, Tiêu Thiểu Giác cũng thừa nhận áp lực rất lớn. Phải biết rằng Nhị hoàng tử lúc trước, cũng bởi vì đề cử cữu cữu An Bình hầu Tiền Thông làm chủ soái tam quân, Tiền Thông ở trên chiến trường Yến quốc tang sư nhục quốc, liên lụy làm địa vị của Nhị hoàng tử ở trong triều xuống dốc không phanh, hiện giờ hoàng đế mặc dù không tước đoạt chức vụ của hắn, lại cũng không trưng cầu ý kiến của hắn trong bất kỳ đại sự gì nữa, tương đương biến thành khiến hắn nhàn rỗi ở nhà.
Lục Văn Đình sau khi được làm chủ soái, lập tức chỉnh đốn đội ngũ, đối mặt thế công hung mãnh của Trữ Tài Lương, biểu hiện của hắn làm cho người ta mở rộng tầm mắt, hắn không dám đối kháng cùng quân Chu, từng bước lui về phía sau, trong vòng mười ngày đã bỏ lại sáu thành. Cơ hồ đem bốn phần năm lãnh thổ của Yến quốc chắp tay tặng cho Chu quốc.
Tin tức truyền về kinh sư, rước lấy một mảnh ồn ào. Lần này không cần Nhị hoàng tử ở phía sau quạt gió thổi lửa, các ngôn quan ngự sử liền rối rít dâng thư vạch tội. Lục Văn Đình e sợ kẻ địch, Tiêu Thiểu Giác dùng người vì thân tình, Lục Văn Đình bị coi như tội nhân thiên cổ, quân bán nước, Tiêu Thiểu Giác cũng trở thành vương gia ngu ngốc không biết nhìn người, chuyện lộn xộn lúc trước cái gì cũng đều bị lật ra.
Ngay cả Đại hoàng tử đối với việc Tiêu Thiểu Giác đề cử Lục Văn Đình lần này cũng rất có phê bình kín đáo.
Tiêu Thiểu Giác lập tức bị đẩy đến đầu sóng ngọn gió. Trường Hưng hầu phủ cũng giống vậy. Không ít thái học sinh* vây quanh Trường Hưng hầu phủ, thiếu chút nữa một mồi lửa đốt rụi hầu phủ. Bọn họ có thể tiếp nhận bại trận, nhưng lại không thể tiếp nhận loại sỉ nhục không đánh mà chạy như vậy.
(*) Thái học viện (cấp học cao nhất thời phong kiến)
Vẫn là Tiêu Thiểu Giác phái Cẩm Y Vệ ra mạnh mẽ xua tan nhóm thái học sinh.
Tiêu Thiểu Giác thừa nhận áp lực thực lớn. Ở trong triều đình, hắn vẫn tranh biện, kiên trì nói chuyện giúp Lục Văn Đình. Hắn cũng phân tích chiến cuộc, cho rằng hiện giờ binh lực quân địch gấp hai quân mình, vũ khí tiên tiến, tinh thần lại tràn đầy, nếu Lục Văn Đình tùy tiện xuất kích, chỉ sẽ làm quân đội bên ta tổn thất hầu như không còn.
Mà Lục Văn Đình liên tiếp bại lui, nhìn như hèn nhát, trên thực tế lại có hiệu quả bảo tồn thực lực của quân đội bên ta, hơn nữa còn có thể làm Chu quốc phân tán quân đội, bởi vì chiếm lĩnh mỗi một tòa thành trì, Trữ Tài Lương sẽ phải phân một phần binh lực thủ thành.
Tiêu Thiểu Giác biết mình tuyệt không thể thối lui, nhóm ngôn quan kiên trì muốn giải trừ quân chức của Lục Văn Đình, áp tải trở về kinh, một khi hắn đồng ý, chẳng khác nào biến thành nói rõ là mình đã sai, đủ loại chiến công trước đây cũng sẽ bị phủ nhận tất cả.
BẠN ĐANG ĐỌC
HOÀNG GIA SỦNG TỨC - Thải Điền [Phần 2]
Romance(Bên kia đã đến giới hạn phần nên bên này đăng từ chương 201 trở đi nhé.) 《皇家宠媳》 / 作者:彩田 Editor: Bifeng Thể loại: Trùng sinh - Cộng sinh - Sủng ngọt - Cung đấu Độ dài: 348 chương ♠ Giới thiệu vắn tắt ♠ Sau một lần mạc danh kỳ diệu gặp gỡ, Tiêu Thiể...