(*)陛见[bệ kiến] gặp vua
Không khí lộ vẻ cực kỳ hòa hợp. Ánh mắt của mọi người thoáng cái đều rơi vào trên hai cái tay nắm thật chặt của hai người, thần sắc khác nhau. Trên mặt Gia Hòa đế lại không tự chủ của hiện ra vẻ tươi cười.
"Lão Cửu, ngươi đến chậm!" Hoàng trưởng tử Tiêu Thiểu Du cười nói.
Nhị hoàng tử Tiêu Thiểu Cảnh cũng ra vẻ nhiệt tình nói: "Nhìn không ra Lão Cửu ngày thường lạnh như băng, ngược lại là người biết đau tức phụ."
Ngũ hoàng tử nói: "Lão Cửu, ngươi cũng quá nóng lòng rồi, lại chạy trước làm hôn sự trước các ca ca, chúng ta cũng không chịu nha!"
Mọi người lập tức bảy mồm tám lưỡi thảo luận trêu chọc hai người.
Chỉ có Tứ hoàng tử Tiêu Thiểu Huyền mặt ngoài làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, trong mắt lại hiện lên ghen ghét nhè nhẹ, đành phải cúi đầu uống trà che dấu.
Nữ nhân hắn vẫn tâm tâm niệm niệm gả cho huynh đệ đối nghịch cùng hắn nhiều năm, bộ dáng ân ái kia nhìn trong mắt hắn hết sức chói mắt. Hắn đè xuống sự không thoải mái trong lòng, nặn ra một nụ cười, lại bắt đầu ra chủ kiến méo mó dưới đáy lòng.
Sắc mặt Lục Thanh Lam ửng đỏ, tay cầm Tiêu Thiểu Giác lại càng chặt. Nàng đã hiểu dụng tâm của Tiêu Thiểu Giác, địa vị của nàng hơi thấp, làm chính phi của hoàng tử có chút miễn cưỡng, Tiêu Thiểu Giác càng là biểu hiện sủng ái nàng trước mặt người khác, địa vị của nàng mới càng vững chắc, cho nên Tiêu Thiểu Giác mới cố ý cùng nàng cùng thể hiện ân ái ở trước mặt phụ hoàng và các vị huynh đệ. Nàng đương nhiên sẽ không cô phụ nỗi khổ tâm của nam nhân.
Trên mặt Tiêu Thiểu Giác mang theo mỉm cười khéo léo, cũng không để ý tới sự trêu chọc của mọi người, lôi kéo Lục Thanh Lam quỳ trên mặt đất, cung kính hành đại lễ tam bái cửu khấu. Cho đến lúc này, tay đan chéo thật chặt của hai người mới coi như buông ra.
Gia Hòa đế vẫn chú ý đến Lục Thanh Lam, thấy nàng khí chất cao quý ôn nhã, lễ số chu đáo, hành lễ như nghi, như nước chảy mây trôi, hắn vốn là có vài phần hảo cảm với Lục Thanh Lam, hiện giờ càng cảm thấy nhi tử ánh mắt tốt, tiểu cô nương này so với Tiền Lâm khoa trương cuồng vọng, tốt hơn không phải là nửa điểm hay một điểm.
Gia Hòa đế khoát tay, ha hả cười nói: "Lão Cửu, tức phụ Lão Cửu, tất cả đứng lên đi."
Trương Tú cầm hai khối ngọc như ý màu xanh biếc trong suốt tới, vừa nhìn đã biết giá trị không rẻ. Gia Hòa đế nói: "Hai khối như ý này, vốn là một đôi, chính là dùng một khối nguyên thạch điêu khắc mà thành, trẫm hôm nay tặng cho hai người các ngươi, mong hai người các ngươi tương cứu trong lúc hoạn nạn, thật dài thật lâu, bạc đầu không cách xa."
Đồ Gia Hòa đế đưa, ngụ ý là vô cùng tốt. Hai người vội vàng đứng dậy tạ ơn.
Nhị hoàng tử Tiêu Thiểu Cảnh cười nói: "Phụ hoàng thật là thiên vị, đưa cho Lão Cửu và Cửu đệ muội đồ tốt như vậy, nhi thần cũng phải ghen tỵ." Mọi người góp vào cười ha ha.
BẠN ĐANG ĐỌC
HOÀNG GIA SỦNG TỨC - Thải Điền [Phần 2]
Romance(Bên kia đã đến giới hạn phần nên bên này đăng từ chương 201 trở đi nhé.) 《皇家宠媳》 / 作者:彩田 Editor: Bifeng Thể loại: Trùng sinh - Cộng sinh - Sủng ngọt - Cung đấu Độ dài: 348 chương ♠ Giới thiệu vắn tắt ♠ Sau một lần mạc danh kỳ diệu gặp gỡ, Tiêu Thiể...