Sau khi dùng xong bữa tối ngọt ngào do chính tay Nghi Thường chuẩn bị, Cố Hoàn thư thái ngồi trên sofa, trước mắt màn hình máy tính sáng trưng với những dãy số...
" Cố Hoàn, ăn trái cây "
Nghi Thường từ phòng bếp bước ra, trên tay cầm dĩa hoa quả gọt sẵn đặt trên bàn thuận tiện đưa lên miệng Cố Hoàn.
" Có ngọt không? Đây là táo anh thích ăn nhất đấy" - Nghi Thường tít mắt nói, bản thân cô cũng cho một miếng táo vào miệng nhai rồm rộp.
" Ngọt, ăn rất ngon"
Cố Hoàn cười đáp, tuy tầm mắt vẫn dán chặt vào màn hình máy tính nhưng mà Nghi Thường vẫn cảm nhận được tình ý hắn dành cho cô - ngọt ngào, dịu dàng như nước. Tuy là vậy nhưng nhìn thấy Cố Hoàn về nhà vẫn chưa xong việc học Nghi Thường có chút xót xa!! Cọ cọ bên vai hắn, thì thầm:
" Học cả ngày rồi, anh không thể nghỉ ngơi một chút được sao?"
"Không được, một thời gian ngắn nửa anh phải thi nên cần tranh thủ" - Cố Hoàn thắn thắn đáp.
"Nhưng mà đã lâu rồi chúng ta không có cùng nhau nói chuyện, em có rất nhiều chuyện muốn nói với anh"
Nghi Thường giọng nói hơi hơi ủy khuất, tủi thân. Đúng là nước mắt chính là vũ khí lợi hại nhất của nữ nhân, đặc biệt đứng trước người yêu mình thì càng thêm hữu hiệu. Cố Hoàn rất nhanh mũi lòng, vội thoát máy tính quay sang nhìn lấy thiên hạ bên cạnh, đau lòng lau đi giọt nước mắt chực trào nơi đáy mắt Nghi Thường.
" Anh xin lỗi, là anh không để ý cảm xúc của em" - Hắn sủng nịnh quàng tay ôm lấy bả vai mảnh khảnh, kéo Nghi Thường ngồi vào trong lòng mình, mặt đối mặt với cô.
" Chẳng qua em muốn anh tiết chế một chút, đừng nên quá sức..." - Nghi Thường nép vào vai hắn, nỉ non như một chú mèo.
" Bảo bối, anh biết em quan tâm anh, nhưng mà em cũng biết tất cả những gì anh làm đều là vì tương lai chúng ta.."
" Em biết, nhưng nhìn anh học tập vất vả em không chịu được"
Nâng lên ánh mắt trìu mến, Nghi Thường nhìn Cố Hoàn, có hai người mới biết bản thân có bao nhiêu giá trị trong mắt đối phương. Cố Hoàn nghe người yêu nói lời ngọt ngào, không kìm được dùng lực siết chặt thân thể nữ nhân trong lòng, yêu thương hôn lên gương mặt xinh đẹp. Bất chợt tầm mắt Cố Hoàn di chuyển về phía thứ đồ được ai đó ném bừa trên bàn?!
" Gì thế?"
Hắn hỏi, mắt nhìn về chiếc hộp màu đen. Nghi Thường nghe hắn hỏi mới nhớ ra món đồ mà mình đã bỏ quên, lập tức rời khỏi người Cố Hoàn, vui vẻ cầm chiếc hộp đưa đến trước mặt Cố Hoàn.
" Anh mở ra xem đi"
Cố Hoàn hơi hơi tò mò, bèn mở ra xem, ánh mắt hắn hơi hơi câu lại..." Đây là.."
" Có thích không?" - Nghi Thường hí hửng như muốn khoe thành tựu.
" Nhưng chẳng phải trước đó đã bị Hạ Mỹ Kỳ mua rồi sao? Mấy ngày sau đó em vì không tìm được thứ giống vậy còn buồn hết mấy hôm. Chẳng lẽ đã tìm mua được cái khác?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Trúc Mã Ca Ca Quá Cường Hãn
RomantizmTác giả: Thương Sanh (từ 01-17) Về sau: Tui 😤😤😤😊😊🤪 Thể loại: 1vs1, caoH, Full 😙😙😙 Lang kỵ trúc mã tới, vòng giường lộng thanh mai. anh trai trúc mã - thân cao chân dài, thân thể cường kiện, đương nhiên phần cứng càng là tốt đến ko thể tốt h...