Nữ Ma Đầu Tuyết Đoạn Mộc

427 10 0
                                    

" Ta hỏi chàng lần cuối! "

" Chàng có yêu ta không? "

Hồng y nữ tử lạnh lùng bóp chặt khuôn mặt tuấn mỹ của nam nhân kia. Ánh mắt của nàng nổi lên sát tâm.

" Không! "

Hắn lạnh lùng đáp lại nàng.

" Vậy, bản toạ sẽ giết sạch chúng sinh mà chàng dốc sức bảo vệ !"

" Hủy sạch cơ đồ trăm năm của Côn Lôn Phái! Để xem chàng có yêu bổn toạ không? "

Nàng dứt khoát hất mạnh hắn ra,  vẻ mặt điềm đạm của nàng thật khiến người khác khiếp sợ.

Từng câu từng lời của Đoạn Mộc khiến Hàm Quân hận nàng thấu xương .

" Ngươi dám? "

Hắn trừng hai mắt lên nhìn nàng .

Nàng không dám ư?  Nữ ma đầu Tuyết Đoạn Mộc có gì không dám chứ?

Một đêm diệt sạch phái Nga Mi, dùng một ngọn lửa thiêu rụi phái Võ Đan. Côn Lôn Phái trong mắt nàng có là gì?

" Chàng nghĩ xem? "

" Bản toạ dám hay không dám? "

Đoạn Mộc lạnh giọng, nàng nghiền nát viên dạ minh châu trong tay thành bột.  Rồi chậm rãi thổi nhẹ.

Khuôn mặt lãnh khóc đến đáng sợ, ánh mắt , giọng nói, khuôn mặt đều toát lên vẻ lạnh lùng.

" ... "

Hàm Quân im lặng, hắn nhìn nàng với ánh mắt tràn ngâp hận ý .

Đường Đường là chưởng môn Côn Lôn Phái, lại bị xem là món đồ chơi trong tay nữ nhân. Thật đáng xấu hổ mà!

" Ta cho chàng thời hạn 1 ngày suy nghĩ !"

Đoạn Mộc lạnh lùng quay lưng rời khỏi.

Nàng từng dùng thành ý và tâm ý trao trọn cho hắn. Nhưng nàng chẳng nhận lại được gì, Hàm Quân ngàn năm trước đã vứt bỏ hồng trần. Trở thành thượng tiên.

Đem nữ nhân trong thiên hạ bỏ ngoài mắt. Cũng không động tình với ai.

Nàng dùng mọi biện pháp nhưng lại bị hắn phất lờ 1 cách thẳng thừng. Cuối cùng lại muốn ngao du thiên hạ. Mãi mãi không trở về Côn Lôn Phái nữa.

....

Ngày nàng bức hôn Hàm Quân, cũng chính là ngày bi kịch của nàng bắt đầu.

" Ta thật sự có thể cùng chàng kết thành đạo lữ! "

Đoạn Mộc hạnh phúc đến quên mất bản thân là nữ ma đầu , nàng xé bỏ tấm mặt nạ tinh xảo xuống. Cùng hắn ngồi chung 1 bàn

" .... "

Hàm Quân im lặng ,hắn từ từ thưởng trà. Cũng chẳng thèm để tâm đến nàng.

Đoạn Mộc nâng ly trà kính hắn, nàng mỉm cười một cách ôn nhu. Nhưng có chút quái dị, hình như nàng biết được gì đó sắp xảy ra...

" Ta kính chàng! Phu Quân! "

Nàng uống cạn chén trà trong tay, tách trà từ từ rơi xuống. Âm thanh bén nhọn đến chói tai.

Khoé miệng nàng rỉ ra tia máu đen thẩm. Lồng ngực nhói đau.

_ còn_

Đoản ngược Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ