Chương 3: Mùi hương.

1.2K 93 10
                                    

Chương 3: Mùi hương.

"Anh... có đúng là Beta không?"

----------------

Không khí xung quanh như đồng hồ bị chết đứng, hai người không ai mở miệng lời nữa.

Vì có nói nữa cũng chỉ là lời tổn thương nhau.

'Cạch'

"Chủ tịch? Anh đang...."

Gun bước vào nhìn thấy Ohm và Fluke đang dính sát vào người, giống như chỉ cần tựa gần một chút nữa là có thể chạm môi. Anh lấy hồ sơ che mặt lại, cùng lúc này Fluke cũng biết là có người tới nên nhanh tay đẩy Ohm đi ra ngoài.

Cái dự cảm gì đây? Mùi lựu đạn thuốc súng đấy à?

Dáng Fluke vừa khuất Ohm liền trở lại mặt u ám đi lại bàn làm việc, nhìn Gun:

"Có việc gì không?"

"À..hợp đồng này...anh xem qua một chút."

Ohm vươn tay cầm lấy:

"Tôi sẽ xem qua, chiều nay nói Fluke đi theo tôi."

Gun đứng đơ ra, "Ơm...chiều nay anh không có cuộc gặp mặt của ai hết."

Hắn bất động, lại nói:

"Thì chuyển lịch xuống, hôm nay tôi siêng."

Anh cũng hiểu tính cách nắng mưa bất thường này của Ohm nên không nói nhiều mà làm ngay, trong lòng vẫn còn đang thắc mắc mối quan hệ của Fluke với Ohm.

Cứ có cảm giác đã quen nhau sâu đậm.

"Mà chủ tịch này, dạo này anh có chuyện bực gì à?"

Ohm nhướn mày, dấu chấm hỏi đầy đầu.

Gun che miệng tỏ vẻ khó nói:

"Hôm trước lúc anh rời khỏi buổi phóng vấn, giám đốc Mix cứ nói..." Anh dừng một lúc. "...Nói mùi anh nồng nặc quá, ngợp cả phòng, còn bảo anh nhớ tiết chế ở nơi công cộng."

Ohm che mặt sang nơi khác, còn không phải vì hắn gặp lại Fluke nên bản tính dục vọng Alpha trỗi dậy à?

Dù Fluke chỉ là một Beta bình thường, hay dù xa cách mấy năm mới gặp lại, thì hắn trước sau vẫn đối với Fluke có phản ứng, có dục vọng chiếm hữu với cậu.

Từ cái liếc mắt, cử động tay, dáng đi thân thể hay những biểu hiện hỉ, nộ, ái, ố, bi, lạc, dục hắn đều muốn chiếm hữu hết.

Nhưng hắn biết hiện tại con người này đang cách xa hắn, xa rất xa dù cho cậu đang hiện diện trước mắt mình.

Con người này, bao nhiêu năm gặp lại vẫn bộ dạng bình tĩnh, lạnh nhạt đối với hắn không có chút gợn sóng.

Khiến hắn thật sự không dám chạm đến, đến hiện tại hắn mới thấu thế nào là gần ngay trước mắt mà xa tận chân trời.

Thấy Ohm im lặng không nói không rằng làm việc tiếp, Gun nhún vai chào một tiếng rồi chuồn đi.

Đến chiều, khi Fluke tưởng mình sẽ như bao người khác được đi về ai ngờ vừa nhấc mông, vai đã bị giữ lại.

[OhmFluke] Quay lại nhìn em đi. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ