Chương 5: Trao nhau tổn thương.

1.2K 74 12
                                    

Chương 5: Trao nhau tổn thương.

"Chỉ cần anh ấy nói mệt, tôi sẵn sàng ôm anh ấy vào lòng thêm một lần nữa. Nhưng có lẽ anh ấy không muốn tạo cơ hội cho tôi nữa."

------------------

Fluke rõ vì sao hắn vô duyên vô cớ nói ra câu đó, rồi cả tự nhiên thái độ thay đổi xoành xoạch. À mà quên, hắn vốn đã trưng cái bộ mặt này ra với cậu từ đầu rồi.

Dù tai nghe rõ mồn một câu nói của hắn, nhưng cậu vờ như không biết:

"Không có việc gì nữa...tôi ra ngoài đây."

Ohm không hiểu sao bỗng dưng bồn chồn muốn đứng lên giữ bả vai đơn bạc ấy lại, sau đó hắn không làm thế.

Từ tối hôm qua, hắn mới biết cũng có lúc người này yếu đuối như thế, nhưng mà tuyệt đối cũng không muốn tựa vào hắn làm chỗ dựa dẫm.

Thật ra Fluke có thể nói đau, nói mệt muốn dựa vào hắn, thì hắn sẵn sàng gạt bỏ mọi thứ đã qua ôm lấy Fluke vào lòng một lần nữa.

Mà có lẽ, Fluke không muốn tạo cơ hội ấy cho hắn.

Có phải hắn đã vô tâm đánh mất một thứ quý giá mà chẳng thể lấy lại rồi không?

"Trời mưa sao còn chạy qua đây?"

Fluke lo lắng nhìn Ohm cả người ướt sũng, mùi oải hương trên người bất giác tỏa ra ngào ngạt.

Nghe thấy Fluke giận dữ trách móc, hắn trái lại không buồn còn cười tươi vô tư:

"Em sợ lát nữa ra về người đông không tìm thấy anh, chúng ta về chung mà."

Cậu bị tên nhóc này chọc tức đến bật cười, sao lại ngây thơ như thế chứ.

"Dù đâu? Tại sao không mang?"

Lúc này Ohm vô tội gãi đầu, "Em quên mang rồi, hồi sáng thời tiết còn bảo hôm nay nắng mà...."

Đoạn nói giữa chừng, dưới mái hiên trường học Fluke lấy tay gõ nhẹ đầu hắn, trong giọng nói là ý cưng chiều tràn ngập:

"Xí quáng!"

"Aish đau em mà."

Fluke cười lắc đầu không nói gì nữa, bung dù ra rồi ráng vươn tay che cho thanh niên cao kều kia. Ohm thấy thế cúi người ôm lấy bả vai Fluke, nhìn cậu:

"Vầy dễ hơn phải không?" Ohm nói xong còn ôm chặt Fluke thêm một chút, bắt đầu thủ thỉ bên tai. "Fluke~~ người anh thơm quá, anh xài nước hoa hương hoa lan tây sao?"

Fluke đứng hình, lại không ngờ tin tức tố của mình lại vô ý đi vào mũi của Ohm. Nhưng tên nhóc này lại không thấy cảm nhận ra.

"Đặc tính Alpha là mũi thính à?"

Trong màn mưa, một lớn một nhỏ chạy thật nhanh trên con đường ngập nước, vừa chạy vừa cười đùa vui vẻ.

'Tách'

Ohm nhìn xuống mu bàn tay mình, giọt nước trong vắt đang chảy từ từ thấm trên tờ giấy trắng.

[OhmFluke] Quay lại nhìn em đi. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ