Chương 34: Ba mẹ của chúng ta.
---------------------
Dù sao Ohm là bị kiệt sức, vài ngày sau hắn đã khỏe mạnh như trâu trở lại công ty làm việc. Còn Fluke thì nằm dật dờ trong bệnh viện chơi game, đọc vài quyển sách mà Ohm đem từ nhà lên.
Chỉ khác chút, sau khi tan làm Ohm không về nhà mà đi qua bệnh viện ở chung với Fluke. Đến sáng sớm hắn lại tới công ty, hầu như mọi thứ không có gì thay đổi, thứ khác biệt chỉ là nơi ở mà thôi.
Mà kể ra ở bệnh viện cũng không đến mức chán như thế, đứa em họ Perth lúc biết tin cậu nhập viện vẫn dành ra ngày nghỉ để đến đây dù lịch trình của nó kín mít.
Rảo bước dọc theo hành lang vắng vẻ, Fluke thở dài thườn thượt:
"Cái thời tung hoành nay còn đâu."
Cậu ghé vào ghế đá nhìn người ra ra vào vào, nhìn các bác sĩ y tá tất bật chạy tới chạy lui.
Fluke ngả ngửa đầu ra nhìn lên trời, ngắm mây trôi lơ lửng.
Bỗng chốc cả tầm nhìn đều tối thui, Fluke khịt khịt mũi rồi cầm hai bàn tay kia gỡ xuống nhìn lên.
Gương mặt vẫn như ngày nào sắc sảo, mạnh mẽ, đang nở một nụ cười ôn hòa chứa đựng nhiều sự cưng chiều với cậu.
Fluke vươn tay ôm mặt hắn:
"Ohm ~~"
Ohm để yên cho cậu nựng mặt mình đã đời rồi mới vòng ra đằng trước xem cậu, đôi mắt của Ohm như tia laser quét từ đỉnh đầu Fluke xuống tới gót chân.
Sau đó thì hài lòng gật đầu hôn má cậu:
"Bảo bối không có gầy."
Vẫn ăn no béo tốt, quả nhiên là một tay mình chăm nom!! Thật đáng tự hào mà.
Hắn ngồi xuống một bên ghế đá đưa tay xoa bụng Fluke, sau vài tháng bụng cậu hơi nhô lên, Ohm rất thích thú chạm tới chạm lui.
"Hình như bụng cũng mập lên."
Fluke cau mày gạt tay hắn rũ vạt áo xuống, "Mập mập mập, mập đè chết anh!"
Ai cũng bảo mập, đặt biệt Earth và Perth còn hùa nhau nhởn nhơ trêu chọc cậu.
Mà không thể phủi bỏ sự thật là dạo này Fluke đã bồng bềnh như cục bông mềm mại, không chỉ thế, gương mặt và làn da được Ohm săn sóc còn hồng hào hơn trước.
Ohm nhanh chóng ôm vai cậu dỗ ngọt:
"Ây ây, mập có làm sao, đây là chứng minh chất dinh dưỡng trong cơ thể của em nhiều đấy."
Fluke không bằng lòng liếc hắn:
"Anh coi thường não của em sao?"
Hắn cười ngốc một cái:
"Đừng giận, vẫn dễ thương mà."
Fluke hạch họe không thèm chấp hắn, dường như từ lúc có thai thì tính cách thay đổi rất nhiều.
Giận thì chừi đong đỏng lên, vui thì dính người làm nũng làm nịu, đôi lúc còn hay kể lể với hắn nhiều chuyện trên trời dưới đất.
BẠN ĐANG ĐỌC
[OhmFluke] Quay lại nhìn em đi.
FanfictionTác giả: Keity Hạ Edit by Sii Văn án: Du học sinh Fluke từ Anh về Thái xin việc làm, nào ngờ xin ngay vào công ty của người yêu cũ. (lời ít ý nhiều)