Chương 17: Cậu vẫn luôn chờ tôi sao?

1.1K 67 40
                                    

Chương 17: Cậu vẫn luôn chờ tôi sao?

"Tôi vẫn luôn đợi một ngày...anh quay lại nhìn tôi."

---------------------

"Lại xem điện thoại à?"

"Hôm nay có lịch khám cho người quen."

Cặp mắt Prem khép hờ nhìn ánh sáng phát ra từ màn hình điện thoại, giọng điệu lười nhác cùng thờ ơ. Boun nhếch miệng cười, tay sau gối đầu Prem hơi động đậy chỉ vào điện thoại cậu:

"Thân thiết ha?"

Prem đẩy tay Boun ra, "Cũng hơi thân, mà đâu có liên quan đến anh." Cậu hơi nhổm người ngồi dậy để lưng tựa lên đầu giường, tấm chăn che hời hợt hơi tuột xuống lộ ra một mảng vai trắng lấp ló cùng lồng ngực. Boun liếc mắt nhìn, không biết nghĩ gì mà lại cười tiếp, giọng cười mang nhiều ý trêu tức:

"Tôi quên mất..." Hắn di di ngón tay xoa đầu vai Prem, hơi nghiêng đầu hôn lên má cậu. "...cậu cũng là một Alpha, tiếp xúc chung với mấy Omega kia, ít nhiều cũng đôi khi ảnh hưởng. Tính ra tôi phải dè chừng lỡ sau này người bị đè đầu là tôi mất."

Prem hơi nheo mắt xoay đầu lại vẻ mặt hầm hầm, vươn tay nắm cổ áo choàng tắm của hắn:

"Cái miệng của anh đi hơi xa quá rồi đó!"

Boun nhướn mày thái độ ngả ngớn, phong lưu, còn cúi đầu nâng tay cậu lên hôn nhẹ những khớp tay.

"Oh cái miệng tôi bậy quá, sorry em yêu."

Prem xì một tiếng không đáp lại hắn, lật chăn bước ra ngoài, hình ảnh lõa thể săn chắc cùng cặp chân dài của cậu cứ đập thẳng vào mặt Boun.

Hắn mất tự nhiên quay mặt sang chỗ khác, thầm chửi thề trong miệng.

Ở trong phòng tắm ngâm mình, xông hơi được lúc lâu Prem mới bước ra, cả người quấn độc chiếc khăn tắm quanh hông đứng trước tủ đồ dựa cả người lên, ánh mắt mị hoặc nhìn Boun:

"Anh không định đi làm sao?"

Boun nằm ườn ra giường lấy chìa khóa xe trên tủ đầu giường quăng cho cậu, ngáp một cái sảng khoái:

"Không, hơi lười chút. Lấy xe tôi đi đi."

Prem hơi khom người chụp lấy, tung thảy chìa khóa trong tay, cười:

"Mượn tạm xe anh vậy, đi đây."

Mặc đồ chỉnh tề, quần tây và áo sơ mi Prem lại trở về là một bác sĩ Alpha nghiêm nghị, không còn dáng vẻ lả lướt như khi nãy.

"Bye, nhớ tôi thì cứ việc alo một tiếng nha, em yêu." Boun nháy mắt gợi tình, gửi Prem một nụ hôn gió.

Prem chậc chậc, trên tay cầm áo vest cùng chìa khóa đi lại bên giường không nói không rằng hôn lên môi hắn một cái nhẹ như chuồn chuồn lướt nước.

Hai luồng tin tức tố mạnh mẽ xâm nhập vào mũi của đối phương, nhưng hương của Boun lại áp đảo một chút.

"Không bằng anh tới tận phòng khám của tôi cũng được."

Boun nâng khóe miệng, tên nhóc này...đáo để thật sự.

.

.

[OhmFluke] Quay lại nhìn em đi. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ