Sau khi Tiêu Chiến đã rời khỏi thì lúc này Lão Quản Gia cùng vệ sĩ mới bắt đầu xuất hiện, vốn bản thân đã rất tức giận, nên vừa nhìn thấy ngừoi ông Vương ngay lập tức cầm lên chồng sách trên mặt bàn, trực tiếp ném thẳng vào đám vệ sĩ trước mặt.
"Một lũ ăn hại, người đã chạy thoát ra từ hướng cửa sổ mau đuổi theo"
"Đã rõ"Đám người trước mặt cũng chỉ biết đứng yên chịu đựng cơn đau, vừa nghe dứt mệnh lệnh rất nhanh đã chuyên nghiệp rời khỏi
"Khoan đã"
Lời nói từ phía sau kéo Lão Quản Gia đang chuẩn bị rời đi dừng lại, ông cúi gằm gương mặt đã sưng lên do bị tác động của chồng sách dày ném tới, vẫn như thường lệ mà quy củ trả lời.
"Ông chủ còn gì dặn dò?"
Phải mất chừng mấy phút sau ngừoi từ phía xa mới thu lại ánh mắt lạnh lẽo nhìn về hướng ngừoi đối diện.
"Ngừoi phải còn sống sót mang về đây"
_____Ngoài vườn biệt thự lúc bấy giờ tình hình có chút ồn ào, Tiêu Chiến sau khi tẩu thoát khỏi phòng thành công thì lúc này lại bị đám vệ sĩ bên ngoài kéo chân lại, nhưng có lẽ lão già kia đã không biết được, việc trốn chạy như thế này từ trước đến nay chưa bao giờ làm khó được anh, dù đã tạm thời bị nhốt trong vườn nhưng Tiêu Chiến lại rất nhanh tìm ra nơi trốn an toàn nhất.
Yên tĩnh quan sát một hồi lâu, sau khi không nhìn thấy ngừoi ở xung quanh, Tiêu Chiến mới nhanh chóng di chuyển khỏi vị trí ẩn nấp.
Mọi chuyện gần như đang suôn sẻ thì bất ngờ bị phát hiện, Tiêu Chiến nhanh chóng dừng lại hành động từ từ quay người lại, hai tay ngoan ngoãn giơ lên bỏ sau đầu.
Có vẻ như tên vệ sĩ kia sợ kinh động đến đám ngừoi còn lại thì sẽ làm mất đi cơ hội một mình lãnh công nên hắn đã không lên tiếng, Tiêu Chiến đứng từ phía xa ra vẻ như đồng thuận, đợi đến khi ngừoi tiến lại gần nhân lúc hắn không để ý rất nhanh đã cướp được súng, đồng thời đánh ngất hắn ta nằm gục xuống.
Xử lý xong xuôi Tiêu Chiến ngay tức khắc rời khỏi, chỉ mất một lúc anh đã nhanh chóng tiếp cận được lối vào cũ, nhưng chỉ là chưa kịp hành động thì đã nghe thấy âm thanh lạnh lùng từ phía sau.
Đoàng!
Tiếng súng vừa nổ ra, viên đạn ngay lập tức ghim chính xác vào chân. Tiêu Chiến bị trúng đạn nhưng bản thân vẫn cố gắng nhịn đau chạy trốn, những tên vệ sĩ xung quanh nghe thấy tiếng súng cũng nhanh chóng chạy đến.
Chỉ một lát sau đã nghe thấy mệnh lệnh của Lão Quản Gia sai ngừoi bao quanh khu vực.
Độ lớn của biệt thự này xem ra hôm nay lại có ích đối với anh, vì quá rộng còn là buổi đêm nên Tiêu Chiến có thể ẩn mình trong một góc nhỏ mà không ai nhìn thấy.
Chạy bằng đôi chân bị thương vào một góc khuất, Tiêu Chiến cố gắng ngồi xuống xem xét vết thương, nó khá sâu.
Nếu là ngừoi thường thì khó ai có thể chịu đựng được, nhưng đối với Tiêu Chiến vết thương này cũng không đáng là bao, bởi trước kia anh từng là sát thủ, việc bị thương đương nhiên không thể không có, thậm chí còn có những lần gần như suýt mất mạng.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Bác Chiến) Nhận định chính là anh ( hoàn )
Short StoryTruyện viết về Tiêu Chiến - Vương Nhất Bác Một sát thủ chuyên nghiệp được giao nhiệm vụ làm gián điệp bên cạnh người thừa kế tập đoàn nổi tiếng. Truyện viết dựa trên trí tượng tượng không áp đặt lên ngừoi thật. Trong truyện sẽ có ngược nhưng đảm...