Phòng tắm, Nguyễn Hạ nhìn chính mình trong gương, tinh thần vẫn chưa thể khôi phục được.
Nguyễn Hạ thành viên trực thuộc hội nhan khống, trước giờ đều luôn mê muội nhan sắc người khác, cô không thể nào tưởng tượng hiện tại mình lại tự mê muội nhan sắc của mình.
Chuyện vốn dĩ là vì một tuần trước được nghỉ lễ Quốc Khánh, bạn bè đều đi du lịch, một cẩu độc thân như cô lại không thích đi chơi, chỉ thích nằm trườn ở nhà thức khuya đọc tiểu thuyết gần sáng lại đi ngủ bù, tới lúc thức dậy thì gọi đồ ăn ship về là được. Đối với cô mà nói thì quá tuyệt vời, chỉ có ở nhà mới là thoải mái nhất.
Nguyễn Hạ đọc một quyển tiểu thuyết, trên dưới gần trăm vạn chữ, cô lại cảm thấy là do tác giả miêu tả hành động và tâm lý dư thừa, có điều tác giả xây dựng cốt truyện cũng rất lợi hại, nên cũng không làm giảm hứng thú của cô.
Nguyễn Hạ đọc một mạch đến lúc nhìn lên đồng hồ đã là hơn 5 giờ sáng, bò dậy xuống giường chuẩn bị đi toilet, ai ngờ chứng tụt huyết áp lại tái phát, trước mắt cô tối sầm, ngã xuống sàn nhà.
Lúc Nguyễn Hạ tỉnh lại, cô phát hiện bản thân thế mà xuyên vào cuốn tiểu thuyết vừa đọc, lại còn xuyên vào vai nữ phụ trùng họ trùng tên với mình nữa.
Nguyễn Hạ từ nhỏ được ông bà nội nuôi dưỡng, đến cao trung thì ông bà lần lượt qua đời, lúc này ba mẹ cô mới đón cô trở về thành phố, cho nên cô với ba mẹ cũng không tính là tình cảm sâu sắc gì, lúc đó lớn rồi, khó thân với ba mẹ. Đôi lúc cô cảm thấy dù là người thân trong nhà cũng chưa chắc đã thân thiết được với nhau, giống như cô với ba mẹ mình, dù họ cũng đã nỗ lực hàn gắn mối quan hệ này, nhưng thật ra lại chẳng thể thân thiết được, coi như là có duyên không phận. Cũng chính vì điều này nên Nguyễn Hạ cảm thấy dù không trở lại thế giới lúc trước thì cũng không cần lo lắng cho ba mẹ mình.
Dù sao ba mẹ cũng vẫn có lương hưu, lại còn có em trai của cô nữa, lại thêm từ lúc học đại học cô cũng chẳng mấy khi ở nhà. Nguyễn Hạ thật sự cảm thấy may mắn năm đó dù vi phạm chính sách thì ba mẹ cũng khăng khăng sinh thêm một đứa em trai, nếu không ba mẹ chỉ có một đứa con gái là cô, một màn người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh ai mà chịu nổi, cha mẹ cô chắc chắn là không chịu được. Mà lúc này có em trai, ba mẹ cô dù đau lòng cách mấy cũng không tới mức hoàn toàn suy sụp.
Lúc vừa mới tỉnh lại Nguyễn Hạ đã tiếp nhận được kí ức của nguyên chủ. Cái nhan sắc này nếu phải dùng một hai từ để hình dung thì chính là yêu nghiệt, đúng, nhan sắc thật sự yêu nghiệt.
Nhan sắc của nguyên chủ thật sự là quá đẹp, giơ tay nhấc chân đều là phong tình, vừa thanh thuần lại vừa gợi cảm. Nguyễn Hạ từ trước đến nay chưa từng gặp được ai đẹp hơn nhan sắc này. Đối với nhan sắc cấp bậc nữ thần này, cuộc sống của cô cũng thật tốt.
Nguyên chủ sinh ra trong một gia đình mà ăn cơm cũng là vấn đề, cha cô không có công việc ổn định, thường là đến công trường giúp đỡ, cố gắng kiếm chút tiền. Mà mẹ của nguyên chủ vì quá xinh đẹp nên ba cô không cho bà ra ngoài làm việc, sợ bị người ta nhớ thương, từ lúc kết hôn với ba cô xong liền không cần đi làm nữa. Mà bà ở nhà cũng không cần phải động tay động chân, việc trong nhà đều là ba cô làm hết, bà chỉ việc xinh đẹp là được rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn - Edit] XUYÊN THÀNH MẸ CỦA NHÂN VẬT PHẢN DIỆN - Lâm Miêu Miêu
Humor🌻Tên truyện: Xuyên thành mẹ của nhân vật phản diện 💐Tác giả: Lâm Miêu Miêu 🌺Tình trạng: Hoàn edit 🌸Số chương: 104 + 3 phiên ngoại 🌷Thể loại: Xuyên không, hào môn, nữ phụ, đô thị, cưới trước yêu sau Văn án: Tỉnh dậy sau giấc ngủ, Nguyễn Hạ thấy...